VÌ NHỮNG ĐOÁ HỒNG - Trang 381

"Không có gì xảy ra hết, Cole, chúng tôi bị mắc mưa, đó là tất cả. Đi cùng
tôi vào nhà kho nào, tôi bị bắn. Tôi muốn tìm ra thiệt hại như thế nào mà
không để cho Mary Rose biết".

Harrison buông nắm đấm của Cole ra và bước vào trong. Chân anh cảm thấy
yếu ớt, nhưng anh chắc chắn là thức ăn liên quan đến điều đó.

"Chuyện gì đã xảy ra với cậu thế? Cậu đã thử làm điều gì đó với Mary Rose
à? Con bé đã bắn cậu sao?"

"Tất nhiên là không," anh gắt. Anh dừng lại gần ngọn đèn dầu hỏa và đợi
cho đến khi Cole thắp được ngọn lửa.

"Cậu đã bị bắn trúng ở đâu?"

"Ở bên sườn, viên đạn chỉ cắt vào tôi và nó đi xuyên qua."

"Để tôi nhìn xem nào."

Lúc này Cole bận rộn làm việc. Anh ta di chuyển cánh tay của Harrison qua
một bên và từ từ kéo áo của anh lên. Rồi khom người xuống để nhìn gần hơn
vào vết thương.

Anh ta thầm tái nhợt khi thấy vết thương nghiêm trọng đến mức nào.

"Nó chỉ là một vết cào, phải không?"

Cole đứng thẳng lên. Anh ta tự hỏi liệu Harrison có biết giọng nói của anh ta
nhẹ bẫng như thế nào không. Anh đang nhanh chóng lả đi và cần được chăm
sóc ngay lập tức.

"Chỉ là một vết cào," anh ta đồng ý.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.