VÌ NHỮNG ĐOÁ HỒNG - Trang 511

Anh vẫn chưa nói xong. Anh từ từ mở rộng cánh tay ra và nói, “Anh sẽ
không nhẹ nhàng, em sẽ không muốn anh như thế. Hãy hiểu anh, Mary
Rose. Anh sẽ có em, mãi mãi. Có muốn anh tiếp tục không?"

Cô không thể trả lời anh. Cô cảm thấy như thể anh vừa đặt cô trên lửa. Cô
có thể cảm thấy mặt cô đang bừng cháy và đột nhiên hết sức khao khát về
một chiếc quạt hoặc một ly nước mát lạnh.

Cô cúi đầu xuống để anh không nhìn thấy mặt cô đỏ lên như thế nào. Anh sẽ
nghĩ cô ngượng ngùng. Tuy nhiên, cô không hề ngượng ngùng và điều đó
làm cô ngạc nhiên hơn bất cứ điều gì khác.

Người đàn ông chắc chắn rất giỏi với ngôn từ. Anh rất thẳng thừng và hoàn
toàn trung thực với cô. Anh xứng đáng được đáp trả bằng sự trung thực. Cô
sẽ không giả vờ rằng cô không thích những gì anh vừa nói. Cô nghĩ rằng
một phụ nữ đúng mực có lẽ sẽ quay người và chạy trở lại nhà vì sự an
toàn. Có lẽ đó là lý do anh không giữ cô. Anh trao cho cô tự do để quyết
định xem cô có nên đúng mực hay không. Những lời nói của anh là những
từ của người yêu và không nên nhạo báng mà nên chấp nhận, và cô đã làm
chính xác điều đó.

Cô nhìn anh, nhìn thẳng vào trong mắt anh, và thì thầm, "Đó khá nhiều là
những gì em đang nghĩ."

Anh trông có vẻ hài lòng một cách ngạo mạn. Cô nhanh chóng khép lại
khoảng cách giữa họ. Cô đứng trong giữa hai chân anh, với hai cánh tay
vòng quanh eo của anh, và tựa vào anh.

"Tuy nhiên em vẫn đang mặc quần áo trong suy nghĩ và những giấc mơ của
em. Em đang mặc gì trong suy nghĩ và giấc mơ của anh?" cô hỏi.

"Anh."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.