VÌ NHỮNG ĐOÁ HỒNG - Trang 550

thấy dấu hiệu của mình trên cô đã cho anh rất nhiều sự hài lòng. Cô thuộc về
anh, và thật chết tiệt nhưng anh thích nhìn thấy cô như thế này.

"Anh đã làm đau em, đúng không?"

Câu hỏi nghe có vẻ chân thành, nhưng nụ cười chầm chậm toả ra trên mặt
anh đã làm cô bối rối.

"Vâng, anh đã làm em đau, nhưng nỗi đau không kéo dài. Em chỉ khóc có
một giây thôi."

"Lần đầu tiên," anh đồng ý.

"Tại sao anh lại mỉm cười? Anh không quan tâm rằng anh đã làm đau em
sao?"

"Tất nhiên anh quan tâm, anh yêu em, Mary Rose. Anh mỉm cười vì dáng vẻ
của em."

Giọng anh vẫn mang cái vẻ thô kệch, gợi cảm mà cô rất thích.

"Em trông như thế nào?" Cô nghe có vẻ hụt hơi.

"Giống như anh đã ở bên trong em và yêu em và làm hài lòng em. Anh đang
cảm thấy thực sự sở hữu ngay lúc này."

Cô cảm thấy ấm áp, an toàn và yêu thương không thể tin được. "Anh đã luôn
sở hữu mà.”

"Bây giờ thì khác, em yêu dấu. Anh đã muốn em ở trên giường của anh từ
lâu rồi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.