VÌ NHỮNG ĐOÁ HỒNG - Trang 591

áp ở đây. Các chàng trai, hãy đứng thành hàng phía sau em gái của mình
nào. Ai trong các vị sẽ dẫn cô ấy đi thế?"

Belle trao cho Mary Rose một bó hoa dại. Rồi chị cầm lấy bàn tay cô và đặt
nó lên cánh tay Harrison.

"Tất cả chúng tôi đều đưa cô ấy đi," Adam nói với thẩm phán.

"Ôi chà, tôi nghĩ rằng điều đó ổn."

"Đợi đã. Thẩm phán Burns, ông có treo cổ ai vào tuần này không?"

"Không phải là thứ tôi muốn hồi tưởng đâu, Mary Rose."

Cô thở dài. "Được rồi, Harrison, anh vẫn chưa cầu hôn. Anh ấy không cầu
hôn, Thẩm phán. Anh ấy chỉ nói với tôi rằng chúng tôi sắp kết hôn và anh ấy
chưa bao giờ hỏi." Giọng của cô nghe có vẻ quá sức yếu ớt đối với cô. Cô hi
vọng không ai để ý. Những bông hoa cũng đang run rẩy trong tay cô. Cô
nắm chặt hơn và cố gắng ra vẻ điềm tĩnh.

"Cưng à, cậu phải hỏi cô ấy cho đàng hoàng." Belle khăng khăng.

Harrison quay sang cô dâu của mình. "Em sẽ kết hôn với anh chứ, Mary
Rose?"

"Không."

"Cô ấy có ý là có," anh nói với thẩm phán.

"Cô ấy phải nói lời thề."

Harrison nhìn Mary Rose một lần nữa. "Em có yêu anh chứ?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.