VÌ NHỮNG ĐOÁ HỒNG - Trang 723

Như thói quen của cô, khi cô cảm thấy mình lo lắng, cô chạm tay vào chiếc
mề đay. Mối liên kết với gia đình cô sẽ an ủi cô. Cô cảm thấy một thoáng
hoảng loạn khi chạm vào chiếc vòng bằng đá quý, rồi hít một hơi thật sâu, tự
nhủ rằng cô thật ngu ngốc, và một lần nữa cố gắng chú ý đến những gì Chú
Daniel kể cho cô nghe về kỳ nghỉ mệt mỏi của gia đình ông.

Ánh mắt của Mary Rose liên tục quay lại với Harrison. Cô cuối cùng đã có
thể xin cáo lui và đi đến với chồng mình. Cô muốn bảo anh hãy thôi cau
mày đi, nhưng một quý ông khác đang đứng bên cạnh anh, và cô không định
chỉ trích anh trước mặt một người lạ.

Bạn của Harrison, Nicholas, đã tham gia với cô. Anh tự giới thiệu, cúi đầu
thấp xuống, rồi mỉm cười với cô. Anh là một người đàn ông đẹp trai, với
mái tóc đen và đôi mắt đen. Anh gần như cao lớn bằng Harrison, gầy nhom,
và rất quyến rũ.

"Xin chúc mừng, Lady Victoria, tôi chúc cô và Harrison những gì tốt nhất."

"Cảm ơn, thưa ngài," cô trả lời.

"Chúng ta sẽ đi và cứu chồng cô khỏi kẻ đưa chuyện bậc nhất London
chứ?"

Cô đặt tay lên cánh tay anh và đi sóng đôi với anh. "Tên của anh ta là gì?"

"Cái-Máy-Khoan" Nicholas trả lời.

Mary Rose bật cười. Âm thanh thích thú của cô làm quay vài cái đầu. Cô
nhanh chóng tu tỉnh lại vẻ mặt của cô. "Anh ta không khoan lỗ Harrison
được đâu."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.