VÌ NHỮNG ĐOÁ HỒNG - Trang 727

Elliott khoá đường rút lui của họ. "Vì danh Chúa, con đã làm gì thế hả, con
trai?"

Mary Rose nắm lấy tay chồng. "Đừng hỏi anh ấy. Anh ấy sẽ muốn cho ngài
thấy. Anh ấy bị mắc phải một lời nguyền, Cha ơi. Con tin rằng con nên đưa
anh ấy ra ngoài để hít thở một ít không khí trong lành."

Cô muốn có được anh một mình để cô có thể ra lệnh cho anh hành xử cho
phải phép. Bây giờ anh không đang sống ở miền Tây. Anh đang ở Luân Đôn
cơ mà, vì tình yêu của Chúa.

Mary Rose đã không có cơ hội được ở một mình với chồng cho đến khi họ
trở lại ngôi nhà của cha cô ở London đêm hôm đó.

Ann Marie giúp cô chuẩn bị đi ngủ, và cô chỉ vừa đắp mền khi Harrison vào
phòng.

Cô bật dậy như mũi tên. "Anh đã làm vỡ mũi người đàn ông đó sao?"

"Có lẽ."

"Anh đã không xin lỗi ư?"

"Không, anh không xin lỗi. Gã đã xúc phạm anh. Anh được cho là nên phản
ứng như thế nào chứ?"

"Anh được cho là nên suy nghĩ trước khi phản ứng," cô hướng dẫn anh.

Anh nhún vai, bỏ qua vụ việc. "Anh phải đi Đức vào ngày mốt."

"Tại sao?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.