VÌ NHỮNG ĐOÁ HỒNG - Trang 808

Cô đã bị nôn mửa từ mười giờ. Cô cố bắt anh rời đi, khăng khăng rằng cô
vẫn ổn, nhưng rồi cô lại bắt đầu nôn lần nữa, và Harrison lại trở nên nhặng
xị.

Cô bắt đầu cảm thấy tốt hơn một giờ sau đó. Cô biết cô trông giống như địa
ngục. Cô nằm vắt ngang qua giường, úp bụng xuống với mái tóc lơ lửng qua
thành giường. Harrison ngồi xổm bên cạnh trong khi lau trán cô bằng một
miếng vải ướt, mát lạnh. "Đây hoàn toàn là lỗi của anh, em yêu. Anh đã làm
đau em đêm qua, và bây giờ ..."

"Anh không làm đau em... À, anh đã, nhưng đó là một loại đau tốt đẹp. Em
thích nó. Em đã cảm thấy buồn nôn trong nhiều ngày rồi. Đó không phải là
lỗi của anh. Đó là vụ xử án. Em không thể không cảm thấy buồn phiền về
nó. "

Douglas đi vào trong gian nhà tranh để kiểm tra em gái mình.

"Anh đã ở chỗ quái nào vậy?" Harrison yêu cầu. "Cô ấy đã bị ốm trong hơn
một giờ rồi. Hãy làm điều gì đó đi, vì Chúa."

Douglas có chút sửng sốt bởi sự giận dữ trong giọng Harrison. "Cô ấy làm
cậu sợ chết khiếp, đúng không? Cô ấy không hay bị ốm. Tôi sẽ chăm sóc cô
ấy. Cô ấy có lại được một chút màu sắc trên khuôn mặt rồi kìa. Tôi nghĩ cô
ấy sắp hồi phục. Dooley đang chuẩn bị rời đi. Cậu không muốn nói chuyện
với ông ấy sao? "

"Em gái của anh sẽ phải hứa với tôi rằng khi tôi trở lại vào chiều hôm nay,
tôi sẽ tìm thấy cô ấy ở trên giường. Trao cho anh lời hứa của em, Mary
Rose, hoặc anh sẽ không đi đâu cả".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.