VIÊN NGUYỆT QUAN ÂM - Trang 20

Gã người Tây bị chọc giận, lao tới túm lấy cổ áo Thẩm Ngọc Thư, dùng
tiếng Anh hăm dọa: "Xin lỗi ngay, nếu không tao sẽ cho mày ngồi khám."

(Ngồi khám: ngồi nhà lao)

Vóc người gã to con vạm vỡ, nếu là người khác chắc chắn sẽ bị khí thế của
gã dọa cho mất vía, đáng tiếc là Thẩm Ngọc Thư còn cao hơn gã cả cái đầu,
hắn đưa tay nắm lấy cổ tay đối phương.

Động tác này nhìn bên ngoài thì rất bình thường, nhưng gã người Tây nhận
ra rằng Thẩm Ngọc Thư rất khỏe, khỏe đến nỗi gã buộc phải buông tay ra.

"Nếu như không phải ngài mắng trước thì tôi đã xin lỗi rồi." Thẩm Ngọc
Thư nói.

Gã người Tây phát hiện ra người này khác với những người Hoa gã vẫn
thường gặp, anh ta không những rất cao, nước da trắng trẻo, hơn nữa còn
toát ra một khí chất cao quý - thứ mà gã từ trước tới giờ không thấy được ở
những người Hoa khác. Điều này khiến gã không dám càn rỡ nữa.

Thế nhưng cũng chính vì thế mà gã càng thêm tức giận.

Thái độ bình tĩnh đúng mực của Thẩm Ngọc Thư dưới con mắt của gã càng
như khiêu khích. Vốn quen được nịnh hót tâng bốc, gã người Tây bị chọc
giận, hất hất cằm đứng trước mặt Thẩm Ngọc Thư, ra dáng vẻ miệt thị.

"Jacques!" Người bạn gái lo lắng gọi tên gã.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.