VIÊN NGUYỆT QUAN ÂM - Trang 18

trời mọc trên biển, hoặc đi dạo tán gẫu.

Thẩm Ngọc Thư cũng là một trong số đó, có điều hắn không có hứng thú gì
với việc ngắm cảnh hay đi dạo, việc hắn đang làm lúc này là dáng ở một góc
boong tàu tập Thái Cực Quyền. Đây là thói quen hàng ngày của Thẩm Ngọc
Thư, hồi còn nhỏ hắn thường tập cùng cha, sau này khi cha mẹ qua đời thì
người tập cùng hắn đổi thành chồng của dì út. Việc này đã trở thành một thói
quen không thể thay đổi, kể cả trong hai năm ở Anh Quốc thì Thẩm Ngọc
Thư cũng không để lỡ ngày nào.

Hắn tập rất chăm chú, chăm chú đến nỗi không phát hiện ra ở một góc khuất
có người đang dùng ống nhòm theo dõi... À nhầm, quan sát mình.

Xuyên qua ống kính ống nhòm, có thể thấy được thân hình cao ráo của
Thẩm Ngọc Thư, động tác chậm rãi nhưng mạnh mẽ dứt khoát, lúc căng lúc
chùng, mang đầy phong thái của con nhà Nho giáo. Điều duy nhất đáng tiếc
là chiếc áo gi-lê hắn mặc trên người - nó hoàn toàn chẳng ăn nhập gì với
Thái Cực Quyền hết.

"Chậc chậc, dáng đẹp thì hay lắm đấy à? Lại còn cố tình chạy tới chỗ công
cộng để khoe nữa."

Kẻ nhìn trộm khó chịu lẩm bẩm, ống kính di chuyển từ thân trên xuống đến
phần hông của Thẩm Ngọc Thư, chiếc quần Âu vừa vặn khiến các đường
cong càng được thể hiện rõ nét, nhất là khi hắn cúi người hoặc đưa chân lên.

Ánh mắt của kẻ nhìn trộm dừng lại ở phần hông và mông của Thẩm Ngọc
Thư một lúc lâu, mãi sau mới chịu rời ống kính xuống phía dưới, quan sát
các bộ phận khác. Làm việc thì phải "biết địch biết ta, trăm trận trăm thắng",

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.