VIÊN NGUYỆT QUAN ÂM - Trang 235

đường phố, nhưng đồng thời cũng không làm phiền đến sự tĩnh lặng của nơi
đây.

Một bóng đen xuất hiện từ gian nhà của gia đình họ Lạc, bước chân rất
nhanh, chỉ trong nháy mắt đã băng qua đường, chạy về phía giáo đường.

Có điều, trong một đêm yên tĩnh như thế này, thế nào cũng có một số người
còn chưa đi vào giấc ngủ, bóng đen quẹo vào một con ngõ nhỏ, đang định đi
theo tuyến đường mình đã vạch sẵn thì phát hiện bị chặn đường.

Phía trước, một người đàn ông mặc áo vạt ngắn màu đen đang đứng cách đó
không xa, hai tay khoanh trước ngực, dường như đứng chờ đã lâu. Người đó
chân đi giày vải, trên cổ còn buộc một cái khăn tay được gấp thành hình tam
giác màu đen, đúng kiểu án mặc của dạ hành nhân.

Mặc dù tình huống không cho phép, Tô Duy vẫn không nhịn được bật cười
thành tiếng, bởi Thẩm Ngọc Thư ăn mặc siêu giống mấy tên hắc y nhân
thường xuất hiện trên phim truyền hình, làm cậu suýt nữa thì nghi ngờ
không biết có phải tên này cũng bất cẩn bị xuyên không tới đây không?

"Haizz, bị phát hiện rồi."

Thẩm Ngọc Thư xuất hiện ở đây là minh chứng cho việc hắn đã đoán được
hành động của cậu, Tô Duy từ bỏ vẻ vờ vịt vô dụng, thản nhiên bước lại,
nhìn ngắm tạo hình của Thẩm Ngọc Thư: "Cậu còn thông minh hơn là tôi
tưởng tượng đấy."

"Cùng hợp tác với kẻ trộm, kiểu gì cũng phải giữ lại một ngón nghề."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.