VIÊN NGUYỆT QUAN ÂM - Trang 247

Thẩm Ngọc Thư cũng gỡ khăn bịt mặt xuống, bình tĩnh nói với Tiền Hách:
"Anh thông minh hơn so với tôi nghĩ đấy."

"Khổng Tử đã dạy rằng không được trông mặt mà bắt hình dong, mọi người
nhìn vẻ ngoài của ta đều cho rằng ta ngoài cái mã ra thì bên trong là vô
dụng, kỳ thực ta thông minh hơn các người nhiều."

Ngươi suy nghĩ nhiều quá rồi, ăn mặc như ngươi thì căn bản là bên ngoài
rách mà bên trong cũng nát, Tô Duy lẩm bẩm trong miệng.

Thẩm Ngọc Thư nói: "Thế nên ngay từ đầu anh đã nhìn thấu kế rung cây
dọa khỉ của chúng tôi, nhưng lại làm ra vẻ trúng kế, cố ý sau giờ Tý tới thư
phòng một chuyến, dụ chúng tôi vào tròng?"

"Không tồi, vừa rồi ta đã gọi điện báo cho phòng tuần bộ, bọn họ sẽ nhanh
chóng tới đây, chỉ bằng tội xâm nhập gia cư bất hợp pháp và trộm cắp tài sản
cũng đủ để phán các người ngồi tù mấy năm rồi."

"Chính anh mới là kẻ thông minh bị thông minh hại, chúng tôi vốn dĩ không
biết Quan Âm ở nơi nào, giờ thì anh đã nói cho chúng tôi biết rồi."

Tiền Hách nhướng mày, như thể đang nói không thể nào.

Thẩm Ngọc Thư đưa tay chỉ lên giá sách bên cạnh hắn, trên đó đặt vài món
đồ trang trí cùng mấy quyển sách, ngoài ra còn có một hòm thuốc tùy thân
của bác sĩ khi khám bệnh bên ngoài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.