VIÊN NGUYỆT QUAN ÂM - Trang 246

Thư giơ hai tay lên, cậu cũng làm động tác tương tự, thân thủ có nhanh đến
thế nào cũng không thể so với tốc độ viên đạn, cứ đầu hàng trước rồi tính.

Dễ dàng bắt được cả hai như vậy, Tiền Hách rất đắc ý, một tay cầm súng,
một tay khác bật công tắc đèn, tiến vào.

Cũng như thường ngày, Tiền Hách mặc đồ Tây, tóc vuốt keo dày cộp, dưới
ánh đèn lại càng bóng loáng, vừa nhìn qua đã thấy đầy vẻ thư sinh lừa đảo,
có điều khẩu súng trên tay hắn thì lại là hàng thật.

"Ngờ vực cả nửa ngày, ta còn tưởng là ai chứ, hóa ra là Thẩm thiếu gia."

Tô Duy nhìn về phía Thẩm Ngọc Thư, hai người bọn họ đều che mặt, cậu rất
ngạc nhiên Tiền Hách làm thế nào mà nhận ra hắn.

"Chiều cao."

Khóe miệng Tiền Hách hơi nhếch lên, bộ dạng tự đắc giống hệt kẻ xấu sau
khi đã thực hiện được quỷ kế, tốt bụng giải thích cho Tô Duy.

"Trong số những người ta biết, người cao như vậy chỉ có một mình Thẩm
Ngọc Thư. À, ngươi cũng miễn cưỡng được tính là một."

Cái gì là miễn cưỡng tính là một?

Tô Duy có chút không phục, kéo miếng vải đen trên mặt xuống, quay đầu
nhìn xem chiều cao của mình và Thẩm Ngọc Thư hơn kém bao nhiêu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.