VIÊN NGUYỆT QUAN ÂM - Trang 244

Trong căn phòng tối mò bốn bên đều là tường này, chỉ một luồng sáng nhỏ
cũng khiến không gian sáng bừng lên. Tô Duy dùng ngón tay che phía trước
đèn pin, cố gắng giảm bớt ánh sáng phát ra ngoài, sau đó di chuyển đèn pin
theo chiều kim đồng hồ.

Đèn pin bỏ túi nằm trong lòng bàn tay Tô Duy, Thẩm Ngọc Thư không nhìn
được toàn bộ, thấp giọng nói: "Ánh sáng thật là kỳ lạ."

Tô Duy nương theo ánh sáng quan sát bài trí trong phòng, thuận miệng đáp:
"Đây là đồ vật mà người trong nghề trộm chúng tôi rất thích dùng, cậu chưa
thấy bao giờ cũng là bình thường."

Nhờ có ánh sáng, họ nhận ra đây là thư phòng.

Bên cạnh cửa ra vào là một kệ sách áp tường, trên đó bày biện một số cổ vật
và đồ bằng ngọc, ngoài ra còn có vài quyển sách về y học ứng dụng cùng
một số vật phẩm thường dùng. Bức tường bên kia treo hai bức tranh thủy
mặc, phía dưới tranh là một bàn trà bằng gỗ lim, trên đó có đầy đủ dụng cụ
pha trà, phía góc tường còn có một cái lư hương nho nhỏ, bên cạnh bàn làm
việc đặt một cái két sắt màu đồng.

Nhìn tổng thể thì căn phòng không có thứ đồ gì đặc biệt, do ánh sáng nên
cũng rất khó có thể xác định những đồ ngọc trên kệ là thật hay giả.

Tô Duy bỏ qua chỗ đồ ngọc, ánh mắt dừng lại trên két sắt, ra hiệu cho Thẩm
Ngọc Thư lại gần.

Nếu ở đây có giấu đồ quý thì khả năng cao nhất chính là ở trong chiếc két
sắt kia.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.