VIÊN NGUYỆT QUAN ÂM - Trang 243

Chờ cho tất cả đã trở về yên lặng, Tô Duy đánh mắt ra hiệu cho Thẩm Ngọc
Thư, hai người dùng miếng vải đen che mặt, từ trên tường nhảy xuống,
nương theo ánh trăng, băng qua sân tới trước cửa sổ sát đất bên hành lang.

Đêm nay ánh trăng rất phối hợp với hành động của họ, trong lúc ra tay Tô
Duy chẳng cần dùng đến thiết bị chiếu sáng, cậu rút từ trong ví ra sợi dây
thép, cắm vào lỗ khóa, Thẩm Ngọc Thư ở bên cạnh nhìn, khi hắn đếm tới
giây thứ sáu, khóa bật mở, Tô Duy nhẹ nhàng kéo cửa ra, rón rén đi vào phía
trong.

Thẩm Ngọc Thư theo sát đằng sau, hai người vào trong, lần theo hướng
bóng đen đã đi, cuối hành lang là cầu thang, bên chỗ góc ngoặt có một cánh
cửa phòng.

Tô Duy nắm lấy tay cầm, chậm rãi đè xuống đến tận cuối cùng mới đẩy cửa
ra, lại chầm chậm thả tay cầm về vị trí cũ.

Động tác của cậu rất cẩn thận, tất cả đều tiến hành trong trạng thái im lặng
không một tiếng động, cho dù là Thẩm Ngọc Thư ở ngay bên cạnh cũng gần
như không nghe được gì, hắn không khỏi thầm phục sự bình tĩnh của Tô
Duy.

Trong phòng không có cửa sổ, sau khi cả hai tiến vào, Thẩm Ngọc Thư theo
ám hiệu của Tô Duy một lần nữa đóng cửa phòng lại, ngay sau đó một chùm
sáng mảnh từ trong tay Tô Duy phát ra, đó là chiếc đèn pin bỏ túi dạng LED
cậu mang theo trong phi vụ cuối cùng. Tại mảnh đất Thượng Hải ngày xưa
này, nhanh như vậy đã phải dùng đến nó là điều cậu không ngờ tới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.