VIÊN NGUYỆT QUAN ÂM - Trang 252

Tiền Hách đã mất năng lực phản kháng, Tô Duy bỏ hắn ở đó, chạy về phía
hành lang, mở tung tất cả cửa sổ ra.

Gió đêm ùa tới, không gian tràn ngập bột ma-giê được không khí trong lành
thổi vào, khói bụi tiêu đi rất nhanh, Tiền Hách miễn cưỡng có thể nhìn được
xung quanh, có điều trong khoang mũi và miệng vẫn còn đầy thứ vật chất
gây kích ứng, khiến hắn không ngừng ho khan.

Tô Duy nhân dịp hỗn loạn đem kính hồng ngoại cất đi, khi Thẩm Ngọc Thư
mở mắt thì cậu đã trở về bộ dạng lúc đầu.

Tuy trong không khí vẫn còn bụi tro nhưng đã không ảnh hưởng tới việc nói
và nhìn nữa, Thẩm Ngọc Thư lại gần Tô Duy, nhíu mày hỏi: "Vừa rồi cậu
dùng thứ gì thế?"

"Bí mật nghiệp vụ, xin lỗi không thể nói được."

Thẩm Ngọc Thư còn muốn hỏi tiếp, Tô Duy đưa tay chỉ vào tên tù binh
đang quỳ rạp trên mặt đất.

"Cảnh sát... À không, tuần bộ sắp tới rồi, trước tiên chúng ta phải giải quyết
thứ phiền toái này rồi nói chuyện sau."

Dưới sự hướng dẫn của Tô Duy, Thẩm Ngọc Thư đem cái hòm thuốc tới, bỏ
đống dược phẩm trong đó ra, tìm thấy tấm ván gỗ phía dưới, đang bỏ tấm
ván gỗ ra thì Tiền Hách đột nhiên kêu lên.

"Đừng động vào nó! Đừng động vào!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.