VIÊN NGUYỆT QUAN ÂM - Trang 26

Nghe Thẩm Ngọc Thư nói, nhân viên phục vụ hết nhìn bàn tay lại nhìn y
phục của mình.

Đúng như Thẩm Ngọc Thư đã nói, lòng bàn tay cậu có nhiều vết chai, chiếc
khăn tay đang cầm có màu lam nhạt, cổ tay đeo chiếc băng đô trang trí bằng
da màu đỏ, có điều cái băng đô này khuất dưới cổ tay áo, không ngờ mắt
Thẩm Ngọc Thư lại tinh tường thế, có thể suy luận ra sở thích của cậu từ
những chi tiết nhỏ nhặt như vậy.

Nghe thấy hai tiếng "háo sắc" cuối cùng, cậu không kìm được bật cười:

"Thích những gì đẹp đẽ là tâm lý tự nhiên của con người, cám ơn vì những
suy luận về tôi, có điều, mặc dù cậu đã rất cố gắng để đóng vai Sherlock
Holmes, nhưng rất lấy làm tiếc phải nói rằng, có rất nhiều chỗ cậu đã đoán
sai."

Thẩm Ngọc Thư kinh ngạc nhìn cậu, trên khuôn mặt lần đầu tiên thể hiện ra
một cảm xúc khác ngoài vẻ lạnh lùng.

Phản ứng này thẳng thắn đến mức đáng yêu, giống hệt như một đứa bé ngây
ngô vậy, sự khác biệt quá lớn khiến nhân viên phục vụ ngẩn ra, hồi lâu sau
mới ngờ nghệch gật đầu lẩm bẩm:

"Câu này đáng lẽ tôi nói mới đúng... Hóa ra Sherlock Holmes đã nổi tiếng từ
thời này rồi."

Vẻ mặt ngây ngô của Thẩm Ngọc Thư biến mất rất nhanh, thay vào đó là vẻ
lạnh lùng không chút cảm xúc ban đầu: "Tóm lại là cậu đã lấy trộm ví tiền
của người khác, hành vi này là không đúng, mau trả cho người ta."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.