VIÊN NGUYỆT QUAN ÂM - Trang 27

"Cậu nói cái gã Tây mũi lõ thô lỗ bất lịch sự lúc nãy ấy hả?"

"Anh ta có thô lỗ hay không cũng không phải lý do để cậu phạm tội."

"Thần kinh!"

Từ nhỏ tới lớn cậu ghét nhất là loại ngụy quân tử nghiêm trang đạo mạo này,
nhân viên phục vụ không thèm tiếp chuyện với Thẩm Ngọc Thư nữa, quay
người cầm lấy cái khay rồi rời đi.

Ai ngờ vừa mới đưa tay ra thì đã bị Thẩm Ngọc Thư giữ lại, thuận thế đẩy
tới sát mạn thuyền đè chặt.

"Đau đau đau... Gãy tay đến nơi rồi."

Thẩm Ngọc Thư chẳng thèm để ý tới tiếng hét của nhân viên phục vụ, hắn
vẫn giữ chặt lấy cậu ta, vừa đưa tay xuống mò túi quần thì cậu ta đổi giọng
gào lên: "Bớ người ta sàm sỡ, cưỡng hiếp! Cứu mạng với!"

"Nếu cậu không muốn gọi tuần bộ tới thì câm miệng lại."

Nhân viên phục vụ trợn mắt, ngậm mồm lại, chuyển sang dựa vào mạn
thuyền, huýt sáo ngắm phong cảnh.

Thẩm Ngọc Thư lục trong túi cậu ta một lúc lâu cũng không thấy gì, đổi
sang túi khác tìm cũng không có kết quả.

"Tìm đủ chưa thưa ngài, cánh tay tôi tê hết rồi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.