VIÊN NGUYỆT QUAN ÂM - Trang 29

"Tôi chỉ tìm kiếm tang vật thôi."

"Vậy cậu tìm được chưa?"

Vẻ mặt của Thẩm Ngọc Thư có chút ngượng ngùng, nhân viên phục vụ lại
cười: "Muốn bắt chước Sherlock Holmes, cậu phải về học thêm vài năm
nữa."

Khuôn mặt mặc dù tươi cười nhưng ánh mắt thì lạnh lẽo, Thẩm Ngọc Thư
chú ý đến điều ấy, trực giác cho biết tang vật vẫn còn trên người tên này,
chẳng qua là hắn chưa tìm ra mà thôi.

Nhân viên phục vụ cầm lấy cái khay rời đi, gió biển thổi tới làm bay vạt áo,
khiến cho thân hình cậu ta nhìn càng mảnh khảnh.

Tại nơi mà Thẩm Ngọc Thư không nhìn thấy, cậu ta thu lại nụ cười, thấp
giọng nói: "Thân phận của tôi, cho dù có là Sherlock Holmes tái thế cũng
không thể nào đoán được."

Gió biển đem câu nói này thổi tới tai Thẩm Ngọc Thư, hắn lặng lẽ nhìn theo
cái bóng xa dần của nhân viên phục vụ, một lúc sau mới định thần lại, đột
nhiên thấy có gì đó không ổn bèn vội vàng sờ vào túi mình.

Chết rồi! Ví của hắn đã biến mất!

Cho rằng bản thân nhớ nhầm, Thẩm Ngọc Thu lại kiểm tra túi khác, vẫn
không tìm thấy ví tiền Lúc này hắn mới hiểu ra, tay nhân viên phục vụ đó có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.