VIÊN NGUYỆT QUAN ÂM - Trang 31

Thẩm Ngạo, mới xém chút nữa thì trúng chiêu. May mà cậu nhanh trí, nếu
không hậu quả thật không dám tưởng tượng.

Nếu một vua trộm quốc tế thế kỉ hai mốt như cậu mà lại để bị lộ bài ở cái thế
giới của chín mươi năm về trước này, chẳng thà chết luôn khi bị rơi từ trên
cao xuống còn hơn.

Cậu cởi bỏ áo ngoài vất sang một bên, ngồi xuống cái giường hẹp rồi đưa
mắt nhìn qua ô cửa tròn nhỏ bên cạnh, bên ngoài mênh mông nước biển.

Có thể ngắm cảnh biển từ cửa sổ, chứng tỏ căn phòng này cũng thuộc hạng
sang, có điều đối với cậu mà nói, cảnh biển cũng chẳng đáng xem bằng điện
thoại di động.

Nhân viên phục vụ cầm cái iphone bên cạnh gối lên nghịch.

Đây là chiếc điện thoại cậu thích dùng nhất, bên trong có rất nhiều chức
năng hữu ích, bi kịch ở chỗ, ở cái nơi không có sạc cũng không có ổ cắm
điện này thì cho dù cậu có iphone 7, 8 hay 9 cũng đều vô dụng.

Bởi cậu đang ở năm 1927, thời Dân Quốc cách thời cậu sinh sống đến gần
chín mươi năm về trước!

Không sai, nhân viên phục vụ này không phải ai khác mà chính là nhân vật
xuất hiện ở phần mở đầu câu truyện - nhân vật chính của chúng ta: ngài Tô
Duy.

"Haizz... Đến lên mạng cũng không được. Ông trời ơi ông đang chơi tôi à?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.