VIÊN NGUYỆT QUAN ÂM - Trang 33

Mất đến tận ba phút, Tô Duy vẫn không lý giải nổi chuyện gì đã xảy ra, cậu
hoảng hốt chạy ra ngoài, men theo hành lang chạy lên boong tàu. Nơi này
cũng đang là đêm, ngước mắt nhìn ra, biển cả mênh mông xung quanh, gió
đêm thổi tới, mang theo vị mặn và cảm giác ướt át.

Cảm giác đau đớn do cú rơi ban nãy giần giật truyền lên não, nhắc nhở cậu
rằng đây không phải là nằm mơ. Tô Duy nhìn sang xung quanh, phong cách
kiến trúc của con tàu, cách trang trí theo phong cách cổ điển của nó khiến
cậu dần nhận ra rằng, mình rơi từ trên cao xuống không chết, mà rơi tới một
nơi hoàn toàn xa lạ.

Sau đó Tô Duy mới biết rằng mình rơi xuống một con tàu thủy chở khách
đang trên đường tới Thượng Hải, rất may là khả năng phản ứng cũng như
thích ứng của cậu rất tốt, sau khi đã tìm hiểu tình hình trước mắt, Tô Duy
trấn tĩnh lại rất nhanh.

Trước hết là dùng một cái lắc bạc đổi với một nhân viên phục vụ lấy bộ
đồng phục và vé tàu, sau khi có được một phòng nghỉ mới bắt đầu bình tĩnh
nghiên cứu vấn đề trước mắt.

Xuyên không là một từ thịnh hành, hỏi mười người thì mười người đều biết,
nhưng số người thực sự trải qua thì chắc chỉ đếm trên đầu ngón tay. Tô Duy
lôi hết những gì mình đã xem trên TV về xuyên không ra ôn lại, kết hợp với
những gì bản thân đã trải qua, cuối cùng kết luận thủ phạm là cái đồng hồ
quả quýt này, cũng chính là thứ đồ mà khách hàng đã thuê cậu trộm.

Đây là một cái đồng hồ quả quýt mạ vàng, bên ngoài có khảm một vòng
ngọc trai, nắp đồng hồ đã từng bị va đập nên hơi lõm vào trong, trên đó còn
có rất nhiều vết xước ghi lại dấu vết của thời gian. Mặt trong là một bức

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.