VIÊN NGUYỆT QUAN ÂM - Trang 35

Cũng chính vì thế nên lúc mới nhìn thấy Thẩm Ngọc Thư cậu đã rất vui.
Cho dù là đối thủ truyền kiếp đi nữa, sau khi cùng trải qua cảnh ngộ thì vẫn
có thể trở thành người thân được. Thế nhưng rất đáng tiếc, người đó chỉ có
ngoại hình giống với Thẩm Ngạo mà thôi.

Thẩm Ngạo không thể nào nhảy xuống theo cậu được, đây có phải tình tiết
nhảy vực trong truyện võ hiệp đâu.

Nghĩ tới sự ngây thơ của mình, Tô Duy bất giác bật cười mai mỉa, lôi trong
túi ra một cái ví, đó là cái VÍ cậu đã móc trộm của Thẩm Ngọc Thư trong
lúc hắn mải lục soát người cậu.

Tô Duy mở ví ra xem, bên trong có một ít tiền giấy và tiền xu, còn có cả vé
tàu nữa, nhìn cách ăn mặc nói năng thì có lẽ hắn ta sinh ra trong một gia
đình giàu có.

Cậu lục khắp các ngăn, tìm được một tấm thẻ dạng như chứng minh thư,
mép thẻ đã ố vàng, có lẽ đã có từ rất lâu rồi, trên đó ngoài địa chỉ ra thì còn
ghi tên tuổi nữa.

Thẩm Ngọc Thư? Không ngờ cũng cùng họ Thẩm.

Tô Duy lật đi lật lại tấm thẻ trầm tư. Cùng họ, ngoại hình lại rất giống nhau,
nếu như không phải Thẩm Ngạo sau khi xuyên không đến đây đầu bị va đập
dẫn đến mất trí nhớ, thì cái tay Thẩm Ngọc Thư này nhất định phải có mối
liên hệ mật thiết nào đó với Thẩm Ngạo.

Nghĩ đến đây, Tô Duy hưng phấn ngồi dậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.