VIÊN NGUYỆT QUAN ÂM - Trang 262

Hai hôm trước Thẩm Ngọc Thư có đọc báo, Trần gia để báo đáp mọi người,
đặc biệt tổ chức buổi lễ long trọng, mỗi ngày thỉnh Quan Âm ra ngoài hai
tiếng, để những người tới chiêm ngưỡng được nhờ Quan Âm ban phúc, diệt
trừ bệnh tật, kéo dài tuổi thọ.

Cơ hội hiếm có nên rất nhiều khách vì ngưỡng mộ mà từ xa đến bái thần, hai
ngày nay khách khứa không ngừng, đến nỗi sắp giẫm bằng luôn ngạch cửa.

"Xem ra trong vụ này, người thắng lớn nhất chính là Trần Thế Nguyên." Tô
Duy khoác hai tay trước ngực, nhìn quang cảnh trước mắt cảm thán.

Thẩm Ngọc Thư trong lòng hơi chấn động.

Để tránh việc Quan Âm lại lần nữa bị trộm mất, Trần gia ngoài việc mời bảo
tiêu để bảo vệ tượng thần ra thì còn đặc biệt mời người của phòng tuần bộ
định kỳ tới tuần tra.

Đương nhiên, trong số khách khứa cũng không thiếu những người tới xem
náo nhiệt, còn cả phóng viên tới phỏng vấn, ngay cạnh đấy là một cậu phóng
viên trẻ tuổi mặc áo gi lê đầu đội mũ lưỡi trai lên tiếng hỏi: "Giương to
thanh thế như vậy không sợ Quan Âm lại bị trộm sao?"

"Không sợ, chỗ này đâu đâu cũng là bảo tiêu và tuần bộ mặc thường phục,
cho dù có là thần trộm thì cũng khó mà trộm được đúng không?"

Nghe xong lời giải đáp của một người nhiều chuyện, Tô Duy bật cười thành
tiếng, cậu cất tờ chi phiếu đi, nhỏ giọng nói: "Nếu không phải vừa cầm tiền
của người ta, chỉ bằng những lời này, tôi cũng phải trộm cho bõ."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.