VIÊN NGUYỆT QUAN ÂM - Trang 264

"Bí mật nghề nghiệp, xin lỗi không thể nói ra?"

"Yes!"

Tô Duy búng tay cái chóc, tỏ ý Thẩm Ngọc Thư nói đúng rồi quay đầu đánh
giá cửa hàng, nói: "Có điều loại thiết bị cảnh báo này rất đắt, có chút không
tương xứng."

"Cái gì không tương xứng?"

"Chính là cái giá bỏ ra không đáng, ví dụ cậu có một món đồ trị giá mười
vạn, cậu sẽ bỏ ra chi phí một vạn để bảo vệ nó, nhưng cậu sẽ bỏ ra mười vạn
chỉ để bảo vệ một thứ có giá một vạn sao?"

"Ý cậu nói là bức tượng Quan Âm kia không đáng giá?"

"Có đáng giá hay không thì phải xem vị trí của nó trong lòng chủ sở hữu, có
điều xét về giá trị của bản thân cổ vật, nó cùng lắm cũng chỉ là đồ mô phỏng
từ đời Thanh chứ đừng nói đến là báu vật mà Dược Vương Tôn Tư Mạc sưu
tập."

"Cậu chắc chắn?"

"Đương nhiên, cậu biết đấy, để làm một thần trộm đạt tiêu chuẩn, ít nhất
phải có khả năng thưởng thức và giám định đồ cổ."

Nghe cậu nói xong, Thẩm Ngọc Thư một lúc lâu sau cũng không nói gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.