VIÊN NGUYỆT QUAN ÂM - Trang 266

giàu có yên bình thường ngày, cô đã sắp quên hết những chuyện không vui
vừa rồi.

Có điều đối diện với một cô gái xinh đẹp như vậy, Thẩm Ngọc Thư cũng
không có phản ứng gì mấy, chỉ lãnh đạm gật đầu đáp: "Chào tiểu thư."

Thái độ này khiến Tô Duy không đành lòng, để giúp cô gái đỡ xấu hổ, cậu
giơ tay lên, nhiệt tình chào hỏi.

"Xin chào, Trần tiểu thư, cô hôm nay trang điểm đẹp quá, là đang muốn đi
đâu sao?"

"Cám ơn."

Trần Nhã Vân lịch sự đáp lại, rồi nhìn chăm chú vào Thẩm Ngọc Thư, nói:
"Thực ra tôi muốn nói lời cảm tạ với Thẩm thiếu gia. Nghe cha tôi nói, lần
này tôi cùng Trần Thiệp có thể thuận lợi rửa sạch oan khuất, tất cả đều là
công lao của Thẩm thiếu gia, vừa rồi tôi nghe được tin anh tới nên vội vàng
chạy đến đây, không biết Thẩm thiếu gia có thời gian cho phép tôi mời anh
cùng dùng bữa không?"

Nói tới đây, giọng của Trần Nhã Vân nhỏ đi, gương mặt ửng hồng, nếu đến
như vậy còn không hiểu ý con gái người ta là gì thì tên kia thực sự là quá
ngốc, ít nhất là Tô Duy nghĩ vậy.

Có điều Thẩm Ngọc Thư về phương diện này thì ngốc thật.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.