VIÊN NGUYỆT QUAN ÂM - Trang 277

Giọng Thẩm Ngọc Thư rất trịnh trọng, nụ cười xã giao trên khuôn mặt Trần
Thế Nguyên biến mất, ánh mắt đi qua đi lại giữa Thẩm Ngọc Thư và Tô
Duy, ông ta không hỏi nhiều nữa, bảo gia nhân bưng trà lên rồi cho quản gia
đi gọi Trần Thiệp về.

Không bao lâu sau, tiếng bước chân vội vàng vang lên, Trần Thiệp đẩy cửa
đi vào.

Cậu ta hôm nay mặc trường bào, ống tay áo hơi xắn lên, tóc tai chải chuốt
chỉnh tề, nhìn rất nhanh nhẹn tháo vát. Trần Thiệp và Tiền Hách tuổi tác
không cách nhau quá xa, nhưng so với Tiền Hách thì thuận mắt hơn nhiều, ít
nhất là Tô Duy nghĩ thế.

Sau khi Trần Thiệp đi vào, ánh mắt lướt một vòng qua ba người trong
phòng, cuối cùng dừng lại trên người Trần Thế Nguyên.

"Lão gia, có chuyện gì sao?"

"Là Thẩm thiếu gia, lần này nhờ có sự giúp đỡ của cậu ấy cậu mới rửa sạch
được oan khuất, cũng nên gặp mặt nói lời cảm ơn."

Trần Thiệp nhìn về phía Thẩm Ngọc Thư, đang muốn tiến lên chào hỏi, Tô
Duy đã giành trước, bước lại đứng giữa anh ta và Trần Thế Nguyên, đưa hai
tay lên mỗi tay đặt lên vai một người, quay ra hỏi Thẩm Ngọc Thư: "Hiện
tại tất cả mọi người đều đã đông đủ, có thể nói rồi chứ?"

Đối diện với sự nhiệt tình đột xuất của cậu, vẻ mặt của Trần Thế Nguyên
đầy vẻ khó hiểu, Trần Thiệp thì thấy phản cảm, hất tay cậu ra, đi đến trước

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.