62
Tủ sách Nuôi con – http://sachx.com
Da bao qui đầu hẹp: bình thường ở bé, da bao qui đầu trùm hết phần qui
đầu và còn thừa khá nhiều. Nếu ta dùng tay tuột lớp da và trong, ta thấy qui đầu
chim bé ló ra. Nếu da bao bị hẹp, không tuột vào trong được, bé bị chứng
“phimosis”, khá phiền phức về sau. Những bé bị phimosis thường mỗi lần đái thấy
kho khăn, nước tiểu không vọt ra hết được mà đọng lại ở da bao làm phồng lên, rồi
lai rai chảy hoài. Nước tiểu đọng lại đó có khi làm độc và thường thì đóng bợn trắng
dơ dáy. Nếu vì một lý do gì da bao bị tuột vào trong rồi không trở lại được vị trí cũ
làm thắt nghẽn qui đầu thì phải đưa đến bệnh viện gấp. Bé nào chỉ có triệu chứng bị
phimosis và bác sĩ khám xác nhận như vậy, khuyên cắt mới nên cắt. Nhiều khi chỉ
cần làm một thủ thuật nhỏ như nong (một cách nhẹ nhàng) da bao mỗi lần tắm cho
bé cũng đủ làm nới rộng da bao. Trường hợp cần thiết mới phải cắt. Cắt da bao quy
đầu là một phẫu thuật đơn giản nhưng phải do bác sĩ thực hiện.
* Ở bé gái thỉnh thoảng ta thấy có huyết trắng như người lớn vậy. Thường
thường là do thiếu vệ sinh hoặc do mẹ, chị hay người vú nuôi bị huyết trắng rồi lây
cho bé trong lúc gần gũi bế bồng. Bác sĩ phải khám nghiệm và nếu cần cho thử tìm
vi trùng, chữa đúng bệnh. Cũng nên để ý trường hợp bé bị lãi kim. Lãi kim ở hậu
môn chui qua âm hộ cũng làm bé bị “huyết trắng”!
* Từ sáu tháng trở đi, bé thường sờ mó bộ phận sinh dục của mình. Lúc đó là
lúc bé khám phá ra bàn tay, các ngón tay, các ngón chân – và sung sướng kéo ngón
chân nhét vào miệng! Bé không hề có ý xấu nào về bột phần sinh dục. Nếu ta ngăn
cấm và có thái độ lo lắng, sợ bé thủ dâm, có thể làm cho bé sờ mó nhiều hơn, hay
tạo cho bé ý tưởng khinh ghét bộ phận sinh dục. Tốt hơn hết là ta thản nhiên như
không và nếu cần gợi cho bé chú ý việc khác, trò chơi khác để “đánh trống lảng”. Dĩ
nhiên phải giữ vệ sinh đúng mức cho bé khỏi bị hăm rát, ngứa ngáy.
* Từ ba tuổi trở đi, bé biết quan sát và phân biệt sẽ ngạc nhiên, lo lắng thấy bé
không giống anh chị em mình. Bé trai thấy em gái không có chim như mình bất giác
giữ chặt bộ phận sinh dục vì sợ bị “cắt” mất, bé gái ngược lại có mặc cảm thua kém.
Có thể bé đặt câu hỏi về sự khác biệt giữa trai gái này, và ta sẽ phải giảng giải. Lúc
đó bé chưa biết lý luận, chỉ biết so sánh vì thế thái độ ta là thản nhiên, không trịnh
trọng, không quan trọng hóa vấn đề, nói rằng, trái khác gái. Trai có “chim” gái có “bi”,
trai tóc ngắn gái tóc dài, trai mặc áo sơ mi, gái mặc áo bông, áo đầm... bé sẽ thấy
thỏa mãn. Cần nhớ là khi bé đặt những câu hỏi vè bộ phận sinh dục như vậy, bé
không hề có một ý xấu nào (Nhân chi sơ tánh bản thiện mà!) Vậy ta không phải đỏ
mặt bắt bé câm miệng, rầy mắng bé hoặc không trả lời để gieo ý xấu và gây tò mò
thêm. T, cháu tôi, một lần nói với má nó: em Q có con chim đẹp quá, con không có,
má mua cho con một con đi! Những bé hay sờ mó bộ phận sinh dục mình ở chỗ
đông người thường là có điều gì đó làm bé sợ hay bực dọc – Các bé này có xu
hướng thủ dâm về sau. Phải tìm hiểu nguyên nhân và giúp bé tìm lại sự yên tĩnh,
nếu cần phải dùng thuốc.
* Một bé phát triển bình thường, khoảng ba tuổi hay hỏi mẹ sinh em bé ở đâu.
Những câu hỏi loại này luôn luôn làm cho bà mẹ khó trả lời, có khi rầy mắng oan
cho bé vì thế càng làm cho bé tò mò thêm. Thái độ tốt nhất cũng vẫn là thản nhiên
trả lời thực giản dị, rõ ràng, tự tin không nói dối cũng không giảng giải trịnh trọng dài
dòng vì bé chẳng hiểu gì cả, cũng không nói rằng để lớn rồi sẽ biết, hoặc đánh trống
lảng nhiều lần cũng không xong. Có thể nói má sinh em ở bụng, giản dị hơn, má
sinh em ở đít hay khoa học hơn: chừng nào em bé lớn sẽ có một cửa mở cho bé
sinh ra! Bé sẽ thỏa mãn. Câu trả lời không quan trọng bằng cách trả lời. Nếu ta lúng
túng, ngượng ngùng, bé sẽ thắc mắc. Dĩ nhiên bé càng lớn, câu trả lời sẽ khác hơn.