VIỆT NAM MÁU LỬA QUÊ HƯƠNG TÔI - Trang 1145

Và đó là bốn tội lớn để di họa đến về sau và gây ra ngày 30-4-1975.
Khi đặt hẳn vấn đề “kỳ thị Nam kỳ” của chế độ Diệm, quả thật tác giả đã
can đảm và lương thiện lấy một thái độ phân tách lịch sử nghiêm chỉnh mà
không trốn tránh hay ngại ngùng những áp lực chính trị phiến diện tại hải
ngoại. Cũng vậy, khi đặt vấn đề đó ra, tác giả còn giúp ta có một cái nhìn
thông suốt hơn về những khó khăn cơ bản trong nội bộ cũng như ngoài thực
tế bây giờ của chính quyền Cộng Sản Hà Nội khi muốn “tiến nhanh tiến
mạnh lên Xã Hội Chủ Nghĩa” tại miền Nam.
Khó khăn cơ bản của Cộng Sản, cũng như tính thực tế và khả thi của sách
lược của người không Cộng Sản, mà tác giả muốn ẩn dụ đề cập đến, nằm
trong sức mạnh sung mãn và triết lý sống nhân bản đặc thù của người miền
Nam, nằm trong bối cảnh xã hội và điều kiện hình thành của các lực lượng
chính trị tại miền Nam trong 125 năm qua, kể từ khi cụ Phan Thanh Giản tử
tiết sau khi ký hòa ước Nhâm Tuất (1862) nhượng ba tỉnh miền Đông Nam
kỳ cho thực dân Pháp.
Riêng ông Diệm, người đầu tiên dọn đường cho Cộng Sản cắm cờ trên dinh
Độc Lập ngay sau khi đất nước qua phân, vì tin tưởng vào khối Công giáo
di cư và sức mạnh của Hoa Kỳ để chống Cộng, nên đã vất bỏ cái hậu thuẫn
cần thiết của nhân dân và nhân tâm miền Nam. Vất bỏ nó đi, ông Diệm độc
quyền biến miền Nam thành cánh tay nối dài của một đế quốc, thi hành một
cuộc chiến ủy nhiệm để ngăn chận một đế quốc khác trên lục địa châu Á, và
bỏ rơi sách lược ngoại giao vận dụng khối Phi liên kết của các nước chậm
tiến muốn thoát gọng kềm lưỡng cực. Vất bỏ nó đi, ông Diệm chính nghĩa
hóa cuộc tiến quân của Bắc quân và đẩy nông thôn vào vòng tay Việt Cộng.
Vất bỏ và khinh thường nó nên Trần Văn Bạch, Phan Khắc Sửu, Trần Văn
Hương, Trần Văn Đỗ, Huỳnh Kim Hữu, Nguyễn Văn Thoại,... không hợp
tác với ông nữa; Nguyễn Hữu Thọ, Nguyễn Văn Hiếu, Mã Thị Chu, Âu
Trường Thanh, Phạm Công Tắc, Trần Văn Hữu, Trần Kim Quang, Trương
Như Tảng... kháng chiến Nam bộ, Phật giáo Nam kỳ, Hòa Hảo, Cao Đài
quay lại chống đối chế độ của ông.
(Hiện tượng chính trị và nhân văn nầy, đến năm 1992, được nghiên cứu và
khai triển khúc chiết hơn và xuất hiện qua tác phẩm nổi tiếng “Hồ Chí

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.