VIỆT NAM MÁU LỬA QUÊ HƯƠNG TÔI - Trang 154

Diệm, chỉ được ông Võ Văn Hải (lúc bấy giờ đã là Chánh văn phòng Phủ
Thủ tuớng ) cho biết là "Cụ đang bận lắm, anh cứ đợi đó”. Thế là ông Lễ và
tôi cứ ở mấy ngày liền trong phòng riêng của ông Võ Văn Hải tại dinh Thủ
tướng.
Tình hình Thủ đô mỗi ngày một căng thẳng, các đơn vị quân đội, cảnh sát
và các giáo phái đều ở trong tư thế sẵn sàng nổ súng. Tướng Collins, Đặc
phái viên của Tổng thống Eisenhower, bất đồng quan điểm với ông Diệm
trong khi Đại tá Lansdale thì lại hết lòng ủng hộ ông Diệm. Sự mâu thuẫn
nội bộ của các viên chức cao cấp Mỹ làm cho hoạt động của vị tân Thủ
tướng bị đình trệ và lúng túng, và cũng làm cho tướng Hinh thêm quyết liệt
trong ý định lật đổ ông Diệm.
Một hôm, trong phòng riêng của ông Võ Văn Hải, Đại tá Lễ, bác sĩ Tín, Tạ
Chí Diệp, Hải và tôi đang ngồi nói chuyện thì hai ông Luyện và Nhu vào.
Ông Luỵện hướng về Đại tá Lễ và tôi rồi nói: " Cụ thương hai anh nên
muốn hai anh đi Hoa Kỳ tu nghiệp thêm. Hai anh sửa soạn hành lý rồi đợi
giấy tờ xong thì đi".
Từ khi mới vào Sài Gòn, tôi đã ngạc nhiên về việc ông Diệm gọi gấp vào
mà cứ bắt tôi chờ không giao cho một công tác nào, rồi ông Võ Văn Hải
suốt cả tuần nay, sau mỗi ngày làm việc cho ông Diệm, tối về phòng lại kể
cho chúng tôi biết "ông Cụ đang rất buồn rầu chán nản trước nhiều khó
khăn", cho nên khi nghe ông Luyện nói hết sự thật rằng việc cho ông Lễ và
tôi, hai sĩ quan đã công khai dùng biện pháp quân sự để chống tướng Hinh,
đi Mỹ là vì có ý thương muốn cho chúng tôi đi trước để rồi ông sẽ đi sau mà
không sợ cộng sự viên bị trả thù. Tôi vội trả lời ông Luyện: "Mười mấy năm
trời theo Cụ đấu tranh biết bao gian khổ mà tôi không sờn lòng, nay Cụ đã
về nước để cầm quyền, đã ngồi đàng hoàng trong dinh Độc Lập mà lại phải
bỏ cuộc ra đi thì thật là vô lý. Tôi không đi đâu hết". Ông Luyện có vẻ bực
mình nói; "Vậy anh ở nhà để làm gì?" Tôi cũng bực mình trả lời lại: "Nếu
Cụ không còn nắm chính quyền, và nếu tôi bị đuổi khỏi quân đội, tôi sẽ về
nhà đi buôn nước mía, có sao đâu!" Ông Nhu từ đầu vẫn không nói một
tiếng nhưng đến đây thì ông mỉm cười, có lẽ vì biết không thuyết phục được
chúng tôi, ông bèn kéo ông Luyện đi ra. Sau này nhờ thời gian và các nhân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.