VIỆT NAM MỘT THIÊN LỊCH SỬ - Trang 376

Cuộc chiến tranh của Nixơn

“Hứa hẹn hòa bình-chủ trương chiến tranh” Johnson đã thi thố cái chính

sách ấy năm 1964, trước khi được tái cử. Nixon đã theo đúng hệt con
đường ấy. Là người chủ chiến điên cuồng, từ năm 1954, ông ta đã đề xướng
để Mỹ can thiệp trực tiếp bên cạnh thực dân Pháp. Lần này, nắm mọi quyền
lực trong tay, ông ta quyết tâm chiến thắng. Nhưng tình hình năm 1969, khi
Nixon lên làm tổng thống, không còn cho phép ông ta được tự do như
Johnson hồi năm 1965 nữa. Nixon không thể tăng cường đội quân viễn
chinh nữa mà buộc phải gọi các "chàng trai" trở về Hoa Kỳ. Những thiệt
hại của Mỹ ở Việt Nam đã đến mức nhân dân Mỹ không thể chấp nhận
được nữa. Kinh phí cho chiến tranh Đông Dương lên đến 30 tỷ mỗi năm,
trong khi nhiều dự án về phúc lợi xã hội và phát triển trường học đáng lẽ đã
hoàn thành, lại phải đình chỉ vì không có tiền. Sự chống đối chính sách
chiến tranh càng tăng lên, nhất là trong thanh niên đại học. Cả nước Mỹ
náo động.

Muốn tiếp tục và thắng cuộc, nhưng lại phải giảm tổn thất sinh mạng lính

Mỹ và giảm chi phí - giảm đến một mức độ mà dư luận Mỹ có thể chấp
nhận được, nhưng không vì thế mà từ bỏ việc áp đặt những điều kiện của
Mỹ cho nhân dân Việt Nam, Nixơn định giải quyết vấn đề gai góc đó bằng
"Việt Nam hóa" chiến tranh. Vấn đề là: Tăng cường đầy đủ quân đội ngụy
về người và trang bị, biến họ thành đạo quân chủ lực sẽ tiêu diệt được lực
lượng kháng chiến Việt Nam và làm chỗ dựa chủ yếu cho một Chính phủ
Sài Gòn trung thành phục vụ lợi ích của Washington.

Rút dần từng bước các lực luợng bộ binh Mỹ.
Duy trì ở Việt Nam các lực lượng không quân và pháo binh đủ sức yểm

trợ một cách hữu hiệu cho quân đội ngụy. Hình thức chiếm đóng quân sự
của Mỹ như thế sẽ kéo dài chừng nào còn cần thiết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.