VIỆT SỬ GIAI THOẠI - Trang 1008

được sách Đại Nam chính biên liệu truyện (Sơ tập, quyển 3) chép lại như
sau:

“Đình thần nghị án để dâng lên, chỉ rõ những lời nói và việc làm bội

nghịch (của Lê Văn Duyệt), buộc bảy tội đáng xử chém là:

01) Dám sai người của mình, tự tiện đi Miến Điện để làm các việc
ngoại giao (vốn là chức trách của triều đình).
02) Xin được đưa tiễn thuyền của nước Anh Cát Lợi (tức nước Anh –
NKT) về đến thành (Gia Định) để tỏ rõ là có quyền.
03) Xin giết Thị vệ là Trần Văn Tình để khóa miệng người.
04) Kháng sớ tâu xin giữ người đã được (triều đình) triệu về để bổ làm
quan.
05) Chứa riêng khống chỉ có đóng sẵn ấn của vua.
06) Cậy bè đảng riêng mà xin tăng thọ cho Lê Chất.
07) Gọi mồ cha của mình là lăng, đồng thời, khi nói chuyện với mọi
người dám tự xưng mình là cô

[741]

.

(Lê Văn Duyệt) còn bị xử phải đem treo cổ vì hai tội sau:

01) Cố xin dung nạp bọn người Miến Điện để làm chuyện bất minh.
02) Dám nói với mọi người rằng mình từng xin được thơ tiên, trong đó
có câu nhắc chuyện hoàng bào ở Trần Kiều

[742]

.

Xử tội phải bắt làm lính vì đã tự tiện sai binh sĩ đi đóng thuyền cho

mình.

Xử tội phải đem xẻo thịt cho chết bởi (Lê Văn) Duyệt là kẻ đầu sỏ, là cội

nguồn của cuộc biến loạn ở Phiên An (chỉ việc khởi binh của Lê Văn Khôi
– NKT) nhưng vì hắn đã bị Diêm Vương bắt đi rồi (ý nói đã chết – NKT)
nên xin thu hết bằng sắc rồi đào mả; lấy quan tài ra chém xác để làm gương
răn đời. Tất cả những sắc phong cho ông bà tổ tiên hắn đều phải thu lại. Mồ
mả tổ tiên hắn, nếu có tiếm xây trái phép đều phải đập phá đi. Những thê
thiếp và con cháu gọi hắn bằng chú hoặc bằng bác đều theo thứ tự thân sơ
mà xử tội. Tài sản của hắn thì tịch thu hết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.