VIỆT SỬ GIAI THOẠI - Trang 823

suất ở Nghệ An. Sau, (Trịnh) Giang lại toan dùng kế để giết (Nguyễn)
Minh Châu, nhưng (Nguyễn) Minh Châu biết được nên đành thôi”.

: Tội của các đại thần bị giết, cụ thể ra sao, sử không chép rõ, nhưng, tất

cả các vị đại thần bị giết này, ai cũng được coi là người có tài, kẻ văn
chương tột bậc, người võ nghệ phi thường, đủ cả. Lần lượt giết hết những
con người ấy, khỏi bàn cũng biết tâm địa của chúa Trịnh Giang ra sao. Mới
hay, khi quyền lực nằm trong tay của kẻ tàn bạo và đa nghi, mọi sự sẽ trở
nên khủng khiếp biết ngần nào.

Với Trịnh Giang, thân thích chẳng qua chỉ là đám người rườm rà, chặt bỏ

đi càng nhiều thì ngôi chúa càng trở nên thoáng đãng, vậy thôi. Cũng với
Trịnh Giang, tài năng hay đức độ của bá quan chẳng bao giờ đáng giá bạc
xu, bất quá chỉ là chút trang điểm qua loa cho ngôn từ khi cần mà thôi.
Hình như các bậc đại thần khoa bảng thời đó ít ai hiểu được rằng: chỉ lời
nào làm đẹp lòng chúa mới là lời thông minh sáng giá. Sống vào thời loạn,
đọc đến cả thiên kinh vạn quyển mà quên đọc đi đọc lại câu này, thì chết
thảm không kịp kêu trời là đương nhiên.

Còn như hoạn quan Hoàng Công Phụ đã gièm pha hại người, yên thân

lúc sống nhưng làm sao có thể mong yên phận lúc chết được?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.