VĨNH BIỆT MÙA HÈ - Trang 239

Trinh vẫn ở lại với băng “Bốn Mùa”, lúc kết thúc thì cả nhóm ấy ồn ào rủ
nhau đi Kỳ Hòa bơi xuồng chơi. Dạo sau này, Hạ và Long gần như đã nghỉ
chơi hẳn, ra vào có gặp mặt cũng chẳng nói chuyện với nhau câu nào.
Nhưng sao Hạ cứ không thể không nghĩ về Long. Gương mặt Long khép
kín nhưng vẫn có vẻ gì đó u uất quá. Thỉnh thoảng Hạ vẫn bắt gặp anh đang
lén nhìn cô. Chuyện kết mô-đen ồn ào với Trinh rồi cũng qua đi. Dường
như Long cũng phần nào tác động được Trinh. Cô học hành đàng hoàng
hơn và cuối cùng cũng qua được học kỳ II khá suôn sẻ. Sau này Trinh mới
lộ ra, những lần tới nhà định rủ Long đi chơi, đều bị Long lôi sách vở kéo
ra cùng ngồi làm toán với nhau. Những cuộc đi “dung dăng dung dẻ” của
hai người cũng nhanh chóng chấm dứt...

Như vậy rõ ràng Long không phải không có tình ý với Trinh, nhưng anh

lại cố tình làm vậy để làm gì ? Hạ cứ thắc mắc mãi như thế mà không sao
bày tỏ cùng ai được. Sự rối rắm ấy càng làm cô không thể tập trung được
cho việc học và đem tới một kết quả học kỳ không được như ý lắm. Cuối
cùng thì lớp 12A2 chỉ có hai học sinh giỏi được nhận phần thưởng cuối
năm: Thiện và Long.

− Cười chút đi Hạ. Mỉm chi cọp cũng được - Thiện nhắc.

Hạ gắng gượng nhìn vào ống kính và mỉm cười. Phía sau chiếc máy ảnh,

Thiện nhìn chăm chăm vào ô kính, như không phải chiếc máy và chính là
anh đang muốn thu giữ lấy trong ký ức suốt đời hình ảnh người con gái
đang đứng trước mặt kia. Hoa hét làm Thiện bừng tinh:

− Lẹ lên ! Bắt người ta cười nãy giờ, mỏi miệng thấy mồ ! Thợ chụp

hình gì dỏm vậy ?

Nụ cười của Hạ nở rộng hơn, và Thiện lập tức bấm máy “tách” một cái.

Hạ có nụ cười thật đặc biệt. Khi cô cười, cả nét mặt bừng sáng rạng rỡ. Mẹ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.