VĨNH BIỆT TUGUMI - Trang 15

vời. Sau khi chuyển đến nhà Yamamoto cùng mẹ; tôi vẫn thường đến thăm
và viết thư cho ông. Hôm đó; tôi nghỉ tập ở câu lạc bộ; kô làm gì cả; nằm
trên giường với đôi mắt sưng húp vì khóc. Từ phía ngoài cánh cửa giấy; mẹ
bảo; này có điện thoại của Tugumi đấy; tôi trả lời; cứ bảo là con vắng nhà.
Tôi chẳng muốn gặp Tugumi chút nào. Mẹ cũng biết tính tai quái của
Tugumi nên cũng ừ ừ rồi quay ra. Tôi lại ngồi xuống sàn nhà khi vừa mơ
màng lần giở quyển tạp chí vừa hơi ngủ gà ngủ gật thì nghe thấy tiếng dép
lép nhép đi lại từ phía hành lang. Tôi chợt ngẩng mặt lên; cánh cửa được
kéo ra nhẹ nhàng; Tugumi ướt đàm đìa đứng đó.
Tugumi thở hổn hển; từng giọt nước mưa trong veo rơi tong tong xuống sàn
nhà từ chiếc mũ chùm đầu; nó mở to mắt và nói bằng giọng thanh thanh:
“Maria!”
- Gì thế?
Trong lúc nửa tỉnh nửa mơ; tôi ngước mắt nhìn Tugumi đang có vẻ bất an
như hoảng sợ. Tugumi nói; giọng điệu mạnh mẽ:
- Này; mở mắt ra đi. Gay rồi đấy; nhìn cái này xem!
Tugumi cẩn trọng lôi ra từ trong túi áo mưa 1 mảnh giấy; đưa ngay cho tôi.
Hờ hững cầm bằng 1 tay với cảm giác nó phóng đại cái gì đây…; nhưng
ngay sau khi nhìn tờ giấy; tôi sửng sốt như thể bị ánh sáng đèn pha chiếu
thẳng vào mặt.
Nét chữ viết theo thể hành (1 kiểu chữ Hán thông dụng) đầy bút lực này; kô
thể lẫn vào đâu được; là bút tích của người ông thương nhớ của tôi. Nó
được viết với mở đầu thư giống như những bức thư ông thường gửi cho tôi.
Maria; báu vật của ông!
Tạm biệt cháu.
Hãy yêu quý bà; bố và mẹ; hãy trở thành 1 cô gái tuyệt vời để kô xấu hổ
với cái tên của Đức Mẹ.
Ryuzo.

Kinh ngạc; trong khoảnh khắc; tôi chợt nhớ tới dáng ngồi thẳng lưng của
ông trước bàn viết và hình ảnh đó tràn đầy trong ***g ngực tôi. Tôi hỏi giật
Tugumi.
- Thế này là thế nào; cái này?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.