Đoan Mộc Du nói ba người tự nhiên là 3 kẻ mạnh nhất của 3 tông, theo
thứ tự là Phong Đao Đoạn Hải, Huyết Sát Lệ Vô Huyết cùng với chính hắn.
3 người đứng sánh vai nhau, phát động chân khí, bắt đầu đánh về phía
loạn thạch.
Phốc phốc phốc phốc!
Dưới vô số đao khí, thương kình cùng với chưởng phong tàn sát bừa bãi,
loạn thạch đều bị đánh vỡ ra, hóa thành vô số đá vụn bụi bay mịt mù, lan
tràn vào bên trong sơn động tàn sát bừa bãi.
Ba người Tiêu Biệt Ly đâu thể chặn được nhiều đá vụn như vậy, cả đám
không ngừng lùi về phía sau.
Chén trà nhỏ thời gian trôi qua, đống loạn thạch rốt cục bị đánh tan nát,
phía trước ngoại trừ khắp nơi đều là đá vụn, không có bất kỳ trở ngại nào
nữa.
“Giết vào trong.”
Sơn động không sai biệt lắm rộng cỡ hai thước, có thể để cho ba người
sánh vai nhau mà đi, mặc dù có hơi chen chúc.
Tiêu Biệt Ly không còn biện pháp nào nữa, chỉ có thể đem đám bảo vật
giữ mạng ném về phía trước, cái gì Phích Lịch Đạn, cái gì Bạch Chướng
Đạn, cái gì Châm Lông Trâu, tất cả đều quăng ra hết.
Thế nhưng ba người Lệ Vô Huyết, Đoan Mộc Du cùng với Đoạn Hải quá
mạnh mẽ, khi ba người liên thủ, không quan tâm phía trước là cái gì, tất cả
đều bị phá hủy, căn bản không thể cản trở bước tiến của ba người.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ sơn động khắp nơi đều là sương mù màu
trắng kèm theo đó là một ít bụi đá, cho dù tu vi đã đạt Địa Sát Cảnh, trong