Bên ngoài phòng khách, một cô nương có dung mạo tú lệ, sắc mặt tái
nhợt, tên là Lý Tiểu Điệp không phục quỳ ở nơi đó, nước mắt không ngừng
lăn xuống.
Lần thứ hai nhìn thấy Lý tiểu Điệp, Lý Thiết Sơn có chút tức giận, đã
một tháng nay, ngày nào cũng vậy, cứ đến giờ này là nha đầu Tiểu Điệp lại
tới đó quỳ, xin mình vì nàng chủ trì công đạo.
“Lý Tiểu Điệp, chuyện này là cha ngươi tự làm tự chịu, Thân Đồ Lãng
có thân phận gì, còn cha ngươi cùng với ngươi có thân phận gì, hắn coi
trọng ngươi đã là phúc phần của ngươi, cha ngươi không nhìn lại thân phận
mình, lại muốn đi liều mạng với Thân Đồ Lãng, bị hắn đánh chết, điều này
có thể trách được ai, mau trở về đi, không nên ở đây gây rối, bằng không
đừng trách ta lấy gia pháp trừng phạt ngươi.”
Hắn đã nhận của Thân Đồ Gia 5 viên Hoàng Cấp cao giai đan dược, cho
nên không có khả năng vì Tiểu Điệp chủ trì công đạo, hơn nữa hắn cũng
không muốn ra mặt vì Lý Tiểu Điệp chủ trì công đạo.
Một lúc lâu sau, Lý Tiểu Điệp thần sắc buồn bã, lặng lẽ rời đi.
“Nha đầu chết tiệt, tìm một cơ hội đem nàng gả ra ngoài, còn ở lại Lý
gia, chính là một cái tai họa ngầm.” Lý Thiết Sơn thầm nghĩ.
Ở một góc vắng vẻ trong Lý gia, Lý Thiên Hàn cùng với Trầm Ngọc Yến
thấy Lý Tiểu Điệp như người mất hồn trở về, không khỏi âm thầm thở dài,
bọn họ rất muốn ủng hộ Lý Tiểu Điệp, nhưng đáng tiếc bọn họ không làm
chủ được chuyện này.
“Lý Thiết Sơn tên khốn kiếp này, ngay cả tộc nhân của mình cũng không
bảo vệ được, sao xứng đáng làm Tộc Trưởng!” Lý Thiên Hàn tức giận nói.
Trầm Ngọc Yến nói: “Thiên Hàn, không vội, Phù Trần đã tấn chức đến
Quy Nguyên Cảnh thất trọng cảnh giới, qua thêm mấy năm nữa, hẳn là có