bởi một người không bằng hắn, mà Lý Hướng Đông thất bại, làm danh
tiếng của Lý gia còn kém hơn, giống như tuần hoàn ác tính vậy.
Rốt cục, tới Lý Vân Hải lên đài, đối thủ là một đệ tử thiên tài của phía
nam, thực lực tuy không bằng Tư Phi, nhưng danh tiếng cũng không nhỏ.
Mọi người cười nhạo, cũng không ảnh hưởng tới Lý Vân Hải phát huy,
hơn mười chiêu, Lý Vân Hải liền đánh bại đối thủ.
Lúc kết thúc chiến đấu, Lý Vân Hải lạnh lùng quét qua khán đài, chỉ là
lần này hắn ra vẻ ta đây, không chỉ không khiến người khác câm miệng, mà
ngày càng kịch liệt.
"Sớm biết như thế, nên hung hắn đánh hắn ở Lý gia."
Lý Phù Trần không biết nói gì.
- Số ba mươi bảy lên đài.
Đến lượt Lý Phù Trần lên đài.
Nhẹ nhàng đi lên đài thi đấu, Lý Phù Trần giương mắt nhìn lại, đối thủ rõ
ràng là đệ tử của Quan gia.
- Lý Phù Trần, Quan Tuyết có một câu kêu ta nói cho ngươi.
Tên đệ tử Quan gia này gọi là Quan Kiệt, trong ánh mắt của hắn loé lên
tia giảo hoạt, thấp giọng nói với Lý Phù Trần. Nhưng hiển nhiên, những lời
này là muốn làm Lý Phù Trần phân tâm. Hắn mạnh mẽ giẫm chân trên mật
đất, trong nháy mắt liền đi tới trước mặt của Lý Phù Trần, đâm ra một
kiếm.
Sắc mặt của Lý Phù Trần thản nhiên, ngay cả kiếm cũng không rút, vung
tay lên, nhanh như thiểm điện đánh bay mộc kiếm của Quan Kiệt.