VĨNH HẰNG CHÍ TÔN - Trang 229

Một người đến dưới chân một ngọn núi, một tiên hạc lớn cỡ con trâu bay

xuống, trên lưng tiên hạc đứng một lão giả.

Lão giả này tất nhiên là Trưởng Lão Ngoại Tông, tới dẫn dắt mọi người

lên núi.

Núi tên Bình Sơn, có ý nghĩa bình ổn tứ phương, là một ngọn núi ở

Ngoại Tông, bình thường dùng để tiếp đãi khách nhân, hoặc tiến hàng khảo
hạch đệ tử Ngoại Tông, có không ít Trưởng Lão Ngoại Tông cùng Chấp Sự
Ngoại Tông ở đó.

Bình Sơn trong quần sơn của Thương Lan Tông không tính là cao, chỉ

cao sáu bảy trăm mét, trên đường lên núi, Lý Phù Trần thấy rất nhiều phòng
ốc, cùng rất nhiều Chấp Sự Ngoại Tông bận rộn, có thể làm Chấp Sự không
ngoại lệ đều là Võ giả Quy Nguyên cảnh.

Dọc theo đường đi, Lý Phù Trần thấy ít nhất trên trăm Chấp Sự Ngoại

Tông, không khỏi cảm khái tông môn không hổ là tông môn, trên một ngọn
núi không lớn như thế này, lại có nhiều Võ giả Quy Nguyên cảnh như vậy.
Phải biết rằng đó là hắn chỉ thấy một phần nhỏ Chấp Sự Ngoại Tông trên
Bình Sơn, mà ngọn núi của Thương Lan Tông đâu chỉ một trăm, ngọn núi
sâu bên trong, hoàn toàn giấu trong mây mù, không thấy được.

Đến đỉnh núi, tầm nhìn của Lý Phù Trần đột nhiên trống trãi.

Bình Sơn, núi như tên, đĩnh núi giống như thiên thần chém bằng phẳng,

đủ để chứa mấy ngàn người, đỉnh núi hơi nghiêng, một tòa cung điện rộng
lớn nằm ở đó.

- Tất cả xếp hàng, tiến vào đại điện đăng kí thân phận, nhớ kỹ, thân phân

không được sai, bằng không tự gánh hậu quả.

Trần Tông Minh nghiêm nghị nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.