có bất kỳ lo lắng nào.
- Xin lỗi, ta không muốn cho ngươi một năm, bây giờ hãy tự đoạn một
cánh tay đi, các nàng không thể mãi ở bên cạnh ngươi.
Liêu Thiên Quân lắc đầu.
Hắn là người thích nắm chắc mọi chuyện, một năm sau, biến số quá
nhiều.
Huống chi, tại sao hắn phải cho đối phương một năm.
- Liêu Thiên Quân, ngươi đúng là một tên quỷ nhát gan, ngươi là Quy
Nguyên cảnh bát trọng, Lý Phù Trần chỉ có tu vi Quy Nguyên cảnh tứ
trọng, một năm cũng không dám, tính cái gì anh hùng hảo hán.
Triệu Minh Nguyệt khinh bỉ nói.
Động tĩnh bên này hấp dẫn không ít đệ tử Nội Tông.
Nghe Triệu Minh Nguyệt nói, mọi người nhìn về phía Liêu Thiên Quân,
vẻ mặt có chút khác thường.
Sắc mặt của Liêu Thiên Quân từ từ khó coi:
- Được, ta cho ngươi một năm, một năm sau, Phong Vân Đài gặp lại, đến
lúc đó ta sẽ phế bỏ đan điền, cắt đứt tứ chi của ngươi, để cho ngươi suốt đời
sống trên giường.
- Những lời này ta cũng muốn nói cho ngươi.
Lý Phù Trần thờ ơ, nhàn nhạt nói.
Lý Phù Trần rất tĩnh táo, khiến cho Liêu Thiên Quân suýt nữa không
khống chế, cho tới bây giờ hắn đều nắm chắc mọi thứ, nhưng ở Lý Phù