VÔ GIA ĐÌNH - Trang 286

- Tôi đã tính cho anh nghe mãi rồi thôi. Hãy gắng đợi.
- Những bài tính không cứu ta ra khỏi hầm được.
Ý nghĩ này là của Ba-Điền.
- Ai cứu được?
Giáo-sư đáp:
- Có thể lắm. Nếu Thượng-Đế thương. Người có thể cứu vớt chúng ta.
- Chúng ta bị nạn này, chắc vì trong bọn chúng ta có những người độc ác
mà trời muốn phạt.
Bảy-Nhu nói:
- Phải đấy. Thượng-Đế muốn cho một người trong bọn ta có dịp để chuộc
lỗi, để đền tội. Có phải Ba-Điền không? Tôi không biết về phần tôi, tôi có
thể nói được rằng những ngày gần đây tôi ăn ở không được ngoan đạo lắm,
bây giờ lương tâm tôi cắn rứt, tôi dốc lòng cầu nguyện Thượng-Đế tha thứ
cho tôi.
Nói xong Bảy-Nhu quỳ xuống và tự đánh vào ngực.
Ba-Điền kêu:
- Còn tôi, tôi không dám nói rằng tôi không có tội lỗi gì trong lương tâm,
tôi xin xưng với các bạn như thế. Nhưng Thiên thần hộ mệnh, và Thánh
Giăng, thần bổn mệnh của tôi, đều soi xét cho rằng không bao giờ tôi chủ
tâm làm xằng và tôi không hề có lỗi với ai cả.
Tôi không hiểu đó có phải là cảm ứng của ngục tối, của cái chết sắp đến,
của cái đói dày vò, của ánh sáng huyền bí đang chập chờn kia gây nên hay
không, nhưng khi thấy hai người vừa công khai xưng tội, lòng tôi rung
động và cảm xúc, bất giác tôi cũng quỳ xuống cạnh Bảy-Nhu, Ba-Điền và
cùng xưng tội với họ. Thình lình sau lưng tôi có tiếng khóc, tôi quay lại,
thấy Tư-Cổn lù lù ngồi vật xuống đất. Tư-Cổn nói:
- Người tội lỗi không phải là Ba-Điền, không phải là Bảy-Nhu. Người tội
lỗi đó chính là tôi. Chính là vì tôi mà trời phạt, nhưng tôi đã biết hối hận
rồi, hối hận lắm. Đây là sự thực, xin các bạn hãy nghe cho, nếu tôi thoát
khỏi chỗ này mà về được, tôi sẽ tìm cách chuộc tội. Nếu vạn nhất tôi không
về được, xin các bạn chuộc tội cho tôi. Cách đây một năm, Duy-Quế bị 5
năm tù về tội ăn trộm chiếc đồng hồ của một người tên Vi-Đan, để ở trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.