VÔ GIA ĐÌNH - Trang 322

chỉ để ý đến chỗ bán bò. Những con bò cái, mặc chúng tôi dòm nom, mắt lờ
đờ, đưa đi đưa lại, cứ điềm nhiên nhai lại bữa cỏ ban đêm, không biết rằng
từ nay sẽ không được ăn những ngọn cỏ non ở cánh đồng cũ là nơi chúng
đã sinh trưởng.
Sau khi xem xét độ nửa giờ, chúng tôi chọn được mười bảy con vừa ý: con
này có nết này, con kia có nết nọ, ba con vì nó hồng, hai con vì nó trắng. Vì
việc dự chọn này, Mã-Tư và tôi đã bàn cãi nhau nhiều lắm.
Đúng bảy giờ, chúng tôi đến thì ông Thú-Y đã đợi ở cửa. Chúng tôi lại
cùng ông ra chợ. Chúng tôi nhắc lại cho ông biết ý chúng tôi định mua một
con bò thế nào và có những nết gì. Tóm lại, con bò phải có hai điều cần
thiết: ăn ít và nhiều sữa.
Mã-Tư vội chỉ con bò trắng và nói:
- Con bò này cũng tốt.
Tôi chỉ một con lông đỏ, nói:
- Con bò này tốt hơn.
Ông Thú-Y liền “xử hòa” nghĩa là không hỏi đến con rằn của Mã-Tư và
cũng không hỏi đến con đỏ của tôi. Ông dừng lại chỗ con thứ ba: một con
bò nhỏ, chân mảnh, lông đỏ, tai và má màu nâu, chung quanh mắt đen và
có vòng trắng chung quanh mõm.
Ông nói:
- Đây là giống bò Dung-Yên, rất hợp ý các con.
Một người nhà quê, bé nhỏ, cầm dây. Ông Thú-Y hỏi giá, anh ta nói:
- Ba trăm phật-lăng.
Chúng tôi đang thích con bò nhỏ nhắn, lanh lợi, tướng mạo tinh khôn ấy thì
câu trả lời đó làm cho chúng tôi thõng cả tay xuống. Ba trăm phật-lăng kia
à? Quá sức của chúng tôi. Tôi liền ra hiệu cho ông Thú-Y tìm con khác.
Ông bấm tôi có ý bảo phải từ từ.
Cuộc mà-cả bắt đầu. Ông Thú-Y trả 150 phật-lăng, người nhà quê hạ 10
phật-lăng. Ông trả thêm 170 phật-lăng, người lái rút xuống 280 phật-lăng.
Đến chỗ này, chúng tôi đang phấp phỏng thì ông Thú-Y thôi không trả
thêm nữa. Ông bắt đầu xem con bò từng bộ phận; chân yếu quá, cổ hơi
ngắn, sừng hơi dài, phổi hơi nhỏ, bầu sữa không xứng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.