Là Lục lão gia cảm thấy thằng cháu trai nhà mình cần tu dưỡng nâng
cao văn hóa, mỗi khi thấy Lục Văn Tinh mua phòng mớisẽmang đếnmộtbộ
tác phẩm kinh điển làm quà tặng.
Mãi đến khi thuộc hạ củahắn– Dĩnh Khảo Thúc gào khóctrênyến
tiệcnóimình từng ăn gìthìmẫu thân cũng từng ăn cái đó, chỉ có thịt băm ở
yến tiệc của Quân vương là chưa từng nếm thử cho nên hy vọng có thể
được phép mang về cho mẫu thân nếm thử.
Trang Công rất cảm động,nóichohắnbiết tâmsựcủa mình, Dĩnh Khảo
Thúcnói, chỉ cần đào đường hầmđiđếnmộtbể nướcthìđó chính là Hoàng
Tuyền, hai người gặp nhau ở địa đạo đóthìkhôngtính là vi phạm lời thề.
Trang Công vui mừng, làm theo lờihắnđến gặp Vũ Khương, mẹ con
hai người hòa hợp như lúc ban đầu.
Sử sách đánh giá, Dĩnh Khảo Thúc hiếu thuận, loại hiếu thuận này
cũng tồn tạitrênngười Trang Công. Đủ hiếu thuận có thể cảm hóa người
khác, có lẽ chính lànóivềhắn.”
Lục Văn Tinh nghe xong giễu cợtmộttiếng “Trong này, trừ Cộng Thúc
Đoànthìnhững người khác đều là người thông minh. Quyển đánh giá sử
sách này củacôkhôngliên quan gì cả.
“A?” Cố Hàm Sương hứng thú “nóithế nào?”
“Đầu tiên là Trang Công, những trò đùa trước đó của em
traihắnhắnkhôngquan tam, người khác mưu phảnthìtrực tiếp phủ định toàn
bộ. Lần ra tay này nhanh, chính xác, tàn nhẫn, người bên ngoàikhôngcòn
lời nào đểnói, chỉ có thể tán thưởnghắnlà người nhân nghĩa rộng lượng, giết
chếtanhem mình cũng chỉ là vìkhôngnhịn được. Nhưng người khác làm sao
biết được dã tâm của em traihắnlà do hành vi dung túng củahắnmà lên?