VÔ TỰ THIÊN THƯ - Trang 122

“ Ta cũng nghĩ như vậy.” Tiểu Khai có chút bình thản cười cười: “ Có

cần thảo luận hay không chứ? Cho dù hắn có lợi hại thì cũng chỉ là con
người mà thôi, ta muốn tìm ba hạng mục để thi đấu vượt qua hắn thì cũng
thật sự là quá dễ dàng.”

“ Điều đó không nhất định, ta vừa mới tính qua tình huống của hắn rồi.”

Tiểu Quan nói: “ Hắn không chỉ mạnh mẽ như bình thường đâu.”

“ Nga, hay là thi đánh bóng bàn đi.” Tiểu Khai nói: “ Ta từ khi còn đi

học đã thích đánh bóng bàn, ở trung học có tham gia đội huấn luyện, luôn
đoạt được giải ba, trình độ này cao hơn hắn rồi chứ?”

“ Không.” Tiểu Quan lập tức lắc đầu: “ Trữ Nguyện là tuyển thủ thuộc

cấp quốc gia, hắn tuyệt đối là cao hơn ngươi rất nhiều.”

“ Được, vậy thì đổi cái khác.” Tiểu Khai cũng không hề sợ: “ Ta không

so năng lực với hắn, ta so sức khỏe thân thể, thị lực của ta so với người
khác luôn cao hơn, tất cả những ai so sánh thị lực với ta đều phải chịu
thua.”

“ Hắc hắc, cái này cũng không được.” Tiểu Quan tiếp tục lắc đầu: “ Trữ

Nguyện từ năm năm trước đã từng làm thủ thuật bằng tia lazer, chứng minh
thị lực của hắn rất cao, cho tới bây giờ vẫn chưa từng giảm xuống, hắn phi
thường chú ý đến chuyện bảo dưỡng cho chính mình đó.”

“ Ok, chúng ta lại đổi cái khác.” Tiểu Khai nói: “ Khi còn bé ta từng ở

trong nông thôn một đoạn thời gian cơ hồ tất cả đồ ăn ta cũng đều biết hết,
chúng ta so kiến thức với hắn.”

“ Vô dụng Khai ca.” Tiểu Quan thở dài: “ Thực vật học tri thức của Trữ

Nguyện rất là phong phú, hơn nữa năm hắn mười hai tuổi đã tham gia hoạt
động dã ngoại về cuộc thi thực vật học, hắn nhận thức về thực vật ít nhất là
gấp hai ngươi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.