VÔ TỰ THIÊN THƯ - Trang 144

như nước, tư thái thẹn thùng vô hạn, càng làm cho hai vị tuyển thủ dù đang
niệm “ Sắc tức là không” như thế nào thì cũng vô dụng.

Đạo Nhĩ tiên sinh đợi chừng hai phút, thật sự là nhịn không được bèn

dùng mỗi tay kéo mạnh quần của hai người “ xoạt”, đồng thời kéo quần của
cả hai xuống cùng một lúc.

“ Nha !” Tiêu Vận nhẹ nhàng kinh hô một tiếng, vội lấy tay che mắt lại,

chỉ cảm thấy trong lòng một trận kinh hoàng khuôn mặt y như một quả
trứng, cảnh tượng kinh hãi xấu hổ vừa nhìn thấy vẫn còn lưu lại trong đầu
nàng, nhịn không được thầm nghĩ: “ Ân, Tiểu Khai dường như lớn hơn chút
ít…phi phi phi, sao ta lại nghĩ đến chuyện này kia chứ…”

Mặc dù trong lòng nàng nghĩ sẽ không xem, nhưng nhịn không được hé

ngón tay ra, trộm nhìn ra ngoài.

Hai đại nam nhân đứng đó, bị Đạo Nhĩ tiên sinh đánh lén đều cùng ngây

dại, đợi khi có phản ứng thì đồng loạt kêu to một tiếng.

“ Kêu la cái gì, nên làm gì thì làm đi.” Đạo Nhĩ tiên sinh không kiên

nhẫn nói: “ Bây giờ là thời gian quyết đấu, không phải thời gian đứng ngây
ra đó.”

Nghe nói như vậy cả hai nhìn nhau, đều nhìn thấy trong mắt đối phương

hùng hùng ý chí chiến đấu.

“ Tiêu Vận tiểu tư, cô buông tay xuống đi, hãy nhìn cho kỹ đó.” Đạo Nhĩ

tiên sinh nhìn Tiêu Vận kêu: “ Hãy làm vị trí trọng tài của mình cho đúng
đi.”

“ Ta cũng không phải là một trọng tài…” Tiêu Vận ở một bên lẩm bẩm,

rồi bỏ tay xuống, vẻ mặt vừa ủy khuất vừa tò mò khiến cho Tiểu Khai và
Trữ Nguyện đều cảm thấy không chịu nổi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.