“ Hắc hắc, tùy ngươi thôi.” Tiểu Khai nói: “ Ngươi không muốn so với
ta cũng được, dù sao ngươi thua là chắc rồi.”
Trữ Nguyện cắn răng đáp: “ Được, ta đáp ứng.” Rồi nhìn về phía Tiêu
Vận: “ Tiêu Vận tiểu thư, hy vọng cô hiểu được nổi khổ tâm của ta.”
Tiêu Vận nhìn hắn miễn cưỡng cười cười, tâm tư toàn đặt trên người
Tiểu Khai, tưởng tượng xem lát nữa sẽ nhìn thấy gì đó, vừa nghĩ tới trong
lòng chợt nhảy lên dữ dội, rồi lại thấy Tiểu Khai vô sỉ, lại thấy hắn vô lại,
nhưng nghĩ thêm lát lại thấy hắn thật thông minh, một chiêu này quả nhiên
lợi hại.
Kỳ thật nàng không có lo lắng gì, vấn đề là thân thể của Tiểu Khai và
Trữ Nguyện có phản ứng, hai người cùng đi ra sau du thuyền, rồi lén nhìn
đại mỹ nữ đang đứng bên cạnh, cả hai cùng đỏ mặt, không chút động tĩnh.
“ Ngươi trước đi.” Tiểu Khai nói: “ Ngươi là thiên tài, ta là nhân vật
nhỏ, ngươi ưu tiên.”
“ Không cần, không cần.” Trữ Nguyện nói: “ Vừa rồi ta trước, giờ tới
ngươi trước.”
“ Ngươi trước, ngươi trước, đừng có khách khí, có thủy có chung a.”
“ Không, không không, lễ phải làm thôi, có qua có lại ngươi trước đi.”
Đạo Nhĩ tiên sinh thấy vậy cười ha ha, người ngoại quốc rốt cuộc vẫn
sáng một chút, hắn cười nói: “ Các ngươi đừng cãi nữa, không có gì phải
ngại hết, cùng làm một lúc đi.”
“ Tốt lắm, cùng làm.” Tiểu Khai và Trữ Nguyện nhìn nhau, cùng hung
hăng trừng mắt, bắt đầu chậm rãi kéo quần xuống, bây giờ là mùa hè, hai
người đều mặc quần lót mỏng, dưới ánh mắt Tiêu Vận, đều nhìn thấy chỗ
đó của hai người cao cao, nhịn không được sắc mặt càng đỏ ửng, sóng mắt