VÔ TỰ THIÊN THƯ - Trang 156

“ Được, được, mời ông.” Phục vụ viên lập tức lui trở về.

Vì vậy Tiểu Khai mơ mơ hồ hồ tiến vào.

“ Không được xem loạn nga.” Trong tay Tiêu Vận cầm năm, sáu bộ đủ

màu sắc, mỗi cái so với nhau càng nhỏ hơn, một cái so với một cái càng tiết
kiệm vải hơn. Tiểu Khai đi theo sau phía nàng ta vào một phòng thử đồ,
mặc dù đã có tâm lý chuẩn bị, biết rõ đối phương lòng có mưu đồ nhưng
cũng khó giữ cho tim không đập nhanh được.

Phòng thử đồ tổng cộng không vượt qua nửa thước, hai người cùng vào

một chỗ vốn đã gần trong gang tấc, Tiêu Vận xoay người, bắt đầu thoải mái
thoát y( cởi quần áo), chỉ thoáng chốc quần áo đã bắt đầu cởi xuống, da thịt
trắng như tuyết phảng phất như bạch ngọc, tản mát ra vẻ nhu hòa động lòng
người sáng lạn, Tiểu Khai đứng ở sau lưng cô ta, không dám thở mạnh, hai
mắt nhìn trừng vào tấm lưng trắng nõn mịn màng như lụa, trong lòng hắn
có một thanh âm không ngừng vang lên: “ Lên! Mau lên đi, sờ một cái, cắn
một cái, ăn cô ta vào bụng nào!”

“ Đi tới đi, nhanh lên đi tới đi !” Tiêu Vận một bên cố ý kéo dài thời

gian, một bên hò hét trong lòng: “ Sờ một cái, cắn một cái, vô luận làm cái
gì, please( làm ơn), nhanh bại lộ bản tính của ngươi đi, tiểu sư đệ của ta.”

Nhưng Tiểu Khai vẫn không nhúc nhích, đến mấu chốt thời khắc, Trì

Tiểu Trúc bỗng biến thành một ánh đèn sáng, treo cao trong lòng hắn, cho
hắn định lực vô hạn và lực nhẫn nại đến vô cùng.

“ Tiểu Khai đệ đệ, giúp một chút nga.” Tiêu Vận xuất ra chiêu mới: “ Đi

tới giúp ta cởi ra một chút.”

Tay nàng chỉ vào chỗ nút thắt ở ngay lưng mình, cố ý lắc vài cái nhưng

vẫn làm như không cởi ra được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.