VÔ TỰ THIÊN THƯ - Trang 199

Tiểu thần đồng quả nhiên là người có hàm dưỡng, cũng không hề tức

giận, đứng ở nơi đó cũng không nhúc nhích, nhưng khi viên đất bay đến
trước mặt hắn, lại phảng phất như gặp phải thứ gì đặc biệt, trực tiếp bay ra
ngoài, theo gương mặt bay sát qua, bay ra sau đầu hắn, Tiểu Khai đang
hưng phấn gắn thêm một sợi dây điện cuối cùng, vừa quay đầu lại, há
miệng nói mới một từ: “ Ta…”

Chợt nghe một tiếng rít gió, viên đất đã hướng thẳng vào miệng hắn.

Cả toàn trường trợn mắt kinh ngạc.

Thời khắc mấu chốt, chỉ thấy Tiểu Khai thật trấn định, vẫn không nhúc

nhích, viên đất bay đến trước mặt hắn, phảng phất như chạm phải vật gì
ngăn trở, đột nhiên bị kìm hãm, sau đó thẳng tắp rơi xuống.

“ Chân khí hộ thể!” Đạo sĩ, hòa thượng, và tiểu thần đồng ba người sáu

con mắt đồng thời bắn ra tinh quang.

“ Ta kháo…đây là cái gì?” Tiểu Khai lúc này mới có phản ứng, bất chấp

tất cả hắn liền nói: “ Là ai làm, mẹ nó, ta nhất định phải báo thù.”

Vẻ mặt Tiểu Khai khiêu khích ngẩng đầu lên, theo ánh mắt mọi người

nhìn về hướng trung niên nhân.

“ Không phải ta.” Trung niên nhân hiển nhiên thân thể khỏe mạnh chỉ có

hạn, vừa gặp phải một tiểu tử cao lớn có ánh mắt phẫn nộ, lập tức sợ hãi: “
Kỳ thật là hắn làm.” Tay hắn chỉ vào hướng tiểu thần đồng.

Tiểu thần đồng giống như một pho tượng phật đang mỉm cười, ánh mắt

hiền lành quét về phía Tiểu Khai: “ Ngươi không cần phẫn nộ, viên vừa rồi
không phải là vật dơ bẩn phàm tục, mà là đại hồng đan quý giá nhất của
Mật Tông ta, có thể chữa lành trăm bệnh, đáng tiếc ngươi vô duyên, lãng
phí một viên thuốc tốt.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.