VÔ TỰ THIÊN THƯ - Trang 264

trường đang đánh nhau. Có tên còn quá phận, còn dám lấy một cái máy
chụp ảnh chụp đến sảng khoái không ngừng.

“ Không thể trách bọn họ, ai, tu chân là thứ mà cho tới bây giờ bọn họ

chưa từng được thấy qua.” Tiểu Khai lặng lẽ đưa lên ngón giữa: “ Không
may mắn nhất là ta, khi không lại trở thành một kẻ chết oan.”

Tuyết Phong tấn công một kiếm không thành, sắc mặt khẽ biến, quát to:

“ Tổ sư trên trời, cho ta tiên lực, hàng yêu tru ma!” Bỗng dưng hắn cắn đầu
lưỡi, một búng máu phun ra trên thân kiếm, thân kiếm vốn đã ảm đạm thì
hào quang lại sáng lên, phát ra một tiếng rít chói tai, lại bay về phía Thiên
Yêu.

Sáu vị chưởng môn khác cũng đều biết đây là lúc sống chết trước mắt,

đều xuất ra tuyệt chiêu, lợi dụng bổn mạng nguyên thần thúc dục trường
kiếm, lại bắn tới hướng Thiên Yêu.

“ Đến đây đi, cứ đến đây đi!” Thiên Yêu cao giọng ngâm lên một đoạn

âm thanh cổ quái chú ngữ không thể hình dung, hắn phát âm phi thường kỳ
quái, mang theo âm thanh của sắt thép nồng hậu, tiết tấu cực nhanh, đã xa
hơn cực hạn trí não có thể tưởng tượng. Tiểu Khai chỉ nghe lỗ tai đã loạn
thành một mảnh, bảy đạo kiếm quang bay đến trên người Thiên Yêu thì lại
thất bại lần nữa, không hề hiệu quả.

“ Oa ha ha, ta cũng phải phản kích rồi.” Thiên Yêu vặn eo một cái, bỗng

dưng quay người lại, không đi công kích mấy đại chưởng môn, ngược lại
thẳng phóng tới hướng Trữ Tình, cánh tay vươn thật dài phía trước, móng
vuốt cơ hồ dài cả tấc, xem ra vô cùng đáng sợ, đảo mắt đã vọt tới trước mặt
Trữ Tình.

“ Cứu mạng!” Tiểu nha đầu nhất thời bị dọa đến òa khóc: “ Mẹ ơi, ba ơi,

bạch mã hoàng tử cứu mạng a!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.