VÔ TỰ THIÊN THƯ - Trang 2719

Ngọc Hồ nhớ lại nói: “ Ngày đó chủ nhân dùng Tịnh Hóa Thủy giúp cự

ngao mọc lại hai chân, sau đó bận cùng Ma Tôn đi quan sát thông đạo, ta
dừng ở mặt sau, lại bị cự ngao kéo lại, cự ngao hình như có chuyện muốn
nói, lại nói không nên lời, khi ta quay đầu lại, đã nhổ hạt châu này vào trong
tay ta, sau đó bò vào trong Cửu U Chi Môn. Trong lòng ta rõ ràng biết nó
muốn giao hạt châu này cho chủ nhân, nhưng lúc ấy bỗng nhiên nhớ tới vợ
ta Huyền Chu Nhi, vì vậy trống rỗng sinh ra một chút lòng riêng, muốn lưu
hạt châu xinh đẹp này đưa lại cho vợ ta, ai, ta thật sự là thẹn với lòng tin
của chủ nhân.”

Tiểu Khai lại lơ đễnh, ngược lại an ủi: “ Ngọc Hồ, trước kia ngươi là vật

khí thành yêu, không có dục vọng, cho nên không có tư tâm, hôm nay
ngươi ngộ thông âm dương chi đạo, có giới tính, thì sẽ có nhân tính, lòng
riêng thứ này, cũng không có gì đáng xấu hổ.”

Ngọc Hồ khó có thể giải thích, ngược lại thở dài, nói tiếp: “ Ai ngờ vợ ta

chỉ là một giới nữ lưu, ngược lại hiểu đạo lý hơn ta nhiều lắm, ngày hôm
qua ta tặng hạt châu cho nàng, ngược lại bị nàng mắng cho, nói ta lấy đồ
của chủ nhân, không phải là chuyện nên làm của một thuộc hạ, có tổn hại
khí tiết nam tử hán, ngày hôm qua ta một đêm không ngủ, càng nghĩ thấy
mình thẹn với chủ nhân, cho nên…cho nên lúc này mới hướng chủ nhân
thừa nhận sai lầm.”

Trong lòng Tiểu Khai thầm khen Huyền Chu Nhi, không nghĩ tới ngày

đó tại Lạc Ưng Giản nhất thời tâm huyết dâng cao, cư nhiên lại giúp cho
Ngọc Hồ cưới được một người vợ tốt, đây thật sự là vận khí.

Ngọc Hồ đặt hạt châu vào trong tay Tiểu Khai, nói: “ Chủ nhân, chuyến

này Ngọc Hồ không thể hỗ trợ cho chủ nhân, mong chủ nhân đi sớm về
sớm, mã đáo thành công.”

Tiểu Khai càng buồn cười: “ Yêu yêu yêu, lúc này mới một đêm không

thấy, cư nhiên còn biết học cả lời chúc phúc nữa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.