VÔ TỰ THIÊN THƯ - Trang 276

“ Khai ca, nói cho ngươi một sự kiện.” Tiểu Quan cười hì hì chui ra: “

Ta phát hiện Trữ Tình với ngươi phi thường có duyên phận.”

“ Đừng có nói giỡn nữa.” Tiểu Khai có vẻ đắc ý nhưng miệng lại nói: “

Tiểu nha đầu dữ dằn này ta không có hứng thú, ngươi không nhớ sao, lần
trước cô ta có nói vô luận thế nào cũng không coi trọng ta đâu.”

“ Khai ca, gần đây ta xem không ít kịch trên tivi, phát hiện một chân lý.”

Tiểu Quan nghiêm trang nói: “ Nữ nhân nói chuyện thật không thể tin được
đâu.”

Trong phòng ngủ Trữ Tình toàn là hình ảnh búp bê, chiếc giường lớn

hình tròn có không ít những chiếc gối hình động vật, đủ mọi màu sắc, thoạt
nhìn giống như một vườn động vật, tiểu nha đầu đang chỉ chỉ vào một con
gấu lớn, cầm bức ảnh nhỏ ố vàng kia trong tay, ánh mắt ngơ ngác nhìn tiểu
nam hài trong ảnh, chợt thấy trong lòng ngọt ngào, lại là thương cảm, lại là
mê man, phảng phất không biết bao nhiêu tư vị, tâm tư phức tạp, thật sự là
không lời tả hết.

Tâm tư con gái thường kỳ diệu như vậy, tại mấy giờ trước, nàng còn tràn

ngập lòng chán ghét với Tiểu Khai, nghĩ rằng hắn điển hình là kẻ háo sắc và
là công tử hoa tâm, mà trong lòng tiểu nha đầu luôn mơ tới tình yêu ngọt
ngào, giống như công chúa Bạch Tuyết và hoàng tử, nhưng đúng trong lúc
đó, tình huống lại quay nhanh ngược lại, nàng bỗng nhiên phát hiện tên bại
hoại kia chính là tiểu nam hài của nhiều năm trước, là đối tượng mà mình
tìm kiếm đã lâu. Vì vậy trong lòng nàng cân nhắc tiêu chuẩn, liền hoàn toàn
thay đổi, hoàn toàn vỡ vụn, nàng liền lâm vào trong mê mang.

Nếu chán ghét một người thì hắn làm gì cũng thấy chán ghét, nếu yêu

thích một người thì thấy hắn cái gì cũng đáng yêu, giống như Trữ Tình bây
giờ, nàng bắt đầu chủ động tìm lý do giải thích cho Tiểu Khai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.