VÔ TỰ THIÊN THƯ - Trang 2917

Nơi này có tất cả vẻ đẹp , cũng không chỉ vẻ đẹp , mà còn có nguyên lực

chân chính !

Đóa hoa long lánh màu vàng , là màu váng nguyên lực phát ra ; cỏ xanh

nổi lên màu xanh , là màu xanh nguyên lực phát ra , thậm chí còn con sông ,
nước trong suốt , đó là nguyên lực màu xanh biếc .

Trong rừng rậm cỏ cây màu sậm , đại thụ che trời , cỡ lớn vô hạn , khó

có thể tưởng tượng sáng thế lực a !

Tiểu Khai cố nén kinh hoàng trong lòng , lại lần nữa thúc dục thần niệm

, dở khóc dở cười phát hiện , thần niệm mất đi hiệu lực.

Ở một địa phương khắp nơi đều là thần lực , thần niệm của ngươi còn có

thể cảm nhận được cái gì ? Trừ bỏ cảm nhận được chút tin tức của nguyên
lực ra , cái khác đều không có cảm giác.

Đến thời điểm này , Tiểu Khai mới phát hiện , đôi khi dùng mắt thường

là tốt nhất . Hắn chậm rãi hướng rừng đi đến , một đường đi thẳng vào sâu
bên trong , nơi này bao trùm toàn đá lớn , đại thụ che trời , toàn bộ bầu trời
đều bị che kín , Tiểu Khai đi được tầm mười phút , liền cảm thấy môt thân
cây lớn nhất từ trước đến nay.

Cây này khó có thể hình dung , Tiểu Khai kinh ngạc đứng nhìn , chỉ có

thể nhìn đến ngây ngốc , mới đầu tưởng gặp một bức tường gỗ , đi dọc theo
tường gỗ phát hiện vách tường có độ cong , lại đi hơn mười phút mới phát
hiện cái này không phải là tường , mà là thân cây a

Nếu là thiên nhiển sinh trưởng , không có khả năng là bức tường gỗ ,

còn nếu là cây sinh trưởng , Tiểu Khai mang theo ý niệm này trong đầu ,
vận khởi nguyên lực bắt đầu dọc theo cây toàn lực chạy , chạy được một
vòng , Tiểu Khai như ngây dại : “ Này …. Này … cái này cũng tính là cây
sao ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.